T MẤT TÍCH - Trang 145

Sẽ có hoa mọc đầu mùa
Mộng đẹp như cũ
Ân tình còn về với ta…

XVII

Tôi vẫn chưa quen với cảnh được ngồi một mình trong phòng làm việc. Từ
máy vi tính của Paul, màn hình loang loáng logo công ty, bàn phím phát ra
tiếng lạch cạch. Tôi có cảm giác anh ta đang ở ngay trước mặt, đợi tôi cúi
xuống là nhếch mép cười. Lạ thật, mỗi khi hình dung lại khuôn mặt của
Paul, tôi đều thấy cái cười nửa miệng của anh ta.

Đồ đạc của Paul vẫn còn nguyên trên bàn. Tôi bỗng nhớ lại câu chuyện
nghe được trong căng-tin hôm trước, giọng nữ trẻ hơn kể về thằng đồng
nghiệp cùng phòng mới chết vì tai nạn xe máy. “Bây giờ trên bàn nó có một
bình hoa trắng, em không dám nhìn vào, đám ma nó em cũng không dám
đến”. Tôi chua chát nghĩ cô ta hóa ra cũng may mắn, còn đem lòng yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.