TÀ DƯƠNG - Trang 104

nở như bùng cháy. Hồi còn nhỏ, mỗi lần nhìn thấy những hoa văn trang trí
trên mền là những bông hoa cẩm tú cầu đỏ rực đang rơi, sao tôi buồn đến lạ.
Và bây giờ, tôi biết là những bông hoa cẩm tú cầu màu đỏ là có thật.

- Em lạnh không?

- Dạ, một chút. Sương thấm vào trong tai lạnh quá!

Và vừa cười tôi vừa hỏi anh ta:

- Không biết mẹ sao rồi nhỉ?

Người thanh niên bỗng cười buồn, tỏ vẻ cảm thông vô hạn rồi

- Mẹ em giờ đang nằm dưới mộ.

- Ah.

Tôi rên khe khẽ. Thật vậy sao? Mẹ đã không còn trên cõi đời này nữa sao?
Đám tang của mẹ cũng đã xong xuôi rồi à? Khi ý thức là mẹ đã mất, toàn
thân tôi chìm đắm trong nỗi buồn thương không sao nói thành lời. Và tôi
mở mắt ra.

Bóng hoàng hôn đã phủ ngoài hành lang. Trời đang mưa. Nỗi cô đơn màu
xanh lá vẫn còn phảng phất quanh đây như còn trong giấc mơ.

- Mẹ à? - Tôi gọi nhỏ.

- Con đang làm gì thế? - Mẹ đáp lời như vậy.

Tôi bật lên vì vui sướng, đi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.