TÀ DƯƠNG - Trang 122

Ba tiếng sau, mẹ qua đời... trong buổi hoàng hôn mùa thu yên tĩnh, khi
người y tá đang bắt mạch, tôi và Naoji ngồi bên. Người mẹ đẹp đẽ, người
phụ nữ quý tộc cuối cùng của đất Phù Tang.

Gương mặt mẹ khi mất hầu như không thay đổi. Lúc cha lâm chung, sắc
mặt ông đột nhiên biến đổi còn mẹ vẫn y như khi còn sống, chỉ có điều
không thở nữa mà thôi. Mẹ ngưng thở khi nào tôi cũng không biết nữa. Chỗ
sưng trên mặt mẹ đã xẹp xuống từ ngày hôm trước. Hai gò má trơn mịn như
sáp ong. Đôi môi nhợt nhạt hơi cong như đang mỉm cười. Trông mẹ còn
đẹp đẽ hơn cả khi còn sống. Tôi thoáng nghĩ đến đức mẹ Maria từ bi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.