TÀ DƯƠNG - Trang 71

Tôi căm ghét con người và con người cũng căm ghét tôi.

Một cuộc cạnh tranh trí tuệ.

Sự nghiêm túc = cảm giác ngu ngốc.

Dù sao đi nữa, để sống còn, con người phải lừa đảo thôi.

Một bức thư xin vay nợ:

“Hãy trả lời

Xin chị hãy trả lời đi!

Và hãy báo tin vui đấy nhé!

Em đang một mình rên rỉ khi nghĩ đến những nỗi nhục.

Không phải em đang đóng kịch đâu. Tuyệt đối không.

Van chị đấy!
Em tưởng mình có thể chết đi vì hổ thẹn.

Không phải là lời nói khoa trương đâu.

Mỗi ngày mỗi ngày em đợi hồi âm, sáng trưa chiều tối đều run lẩy bẩy.

Đừng để em phải gặm đất cát mà.

Trong đêm khuya, em có thể nghe ra tiếng cười thầm thì vọng từ những bức
tường, em trăn trở không yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.