TÀ DƯƠNG - Trang 74

Naoji thì ông bật cười và tự nhiên tôi cảm thấy ớn lạnh.

- Đi chơi chút nhé>

Nói xong, ông khoác hờ áo choàng lên vai, lấy từ tủ giày đôi guốc mới và
nhanh chóng đi ra hành lang. Bên ngoài là buổi chiều ngày chớm đông. Gió
từng cơn lạnh buốt. Dường như cơn gió từ dòng sông Sumida thổi đến. Ông
Uehara hơi nâng vai phải lên như thể chống chọi với cơn gió ấy và yên lặng
bước đi. Tôi lầm lũi chạy theo phía sau. Chúng tôi đi vào tầng hầm của tòa
nhà phía sau nhà hát kịch Tokyo. Có chừng bốn năm nhóm khách đang ngồi
đối diện nhau lặng lẽ uống rượu trong căn phòng hẹp dài chừng hai mươi
chiếu. Ông Uehara uống sake bằng ly thủy tinh. Ông xin thêm một cái ly và
mời tôi rượu. Tôi uống hai ly nhưng chẳng có cảm giác gì. Ông ấy uống
rượu rồi hút thuốc nhưng vẫn im lặng. Đây là lần đầu tiên tôi đến nơi như
thế này nhưng lại cảm thấy thoải mái và dễ chịu.

- Phải chi uống rượu thì tốt rồi...

- Gì ạ?

- Không, cậu em ấy. Phải chi cậu ấy chuyển qua uống rượu thì đỡ. Ngày
xưa tôi cũng từng nghiện ngập đấy chứ. Con người ta không có thiện cảm
với con nghiện. Mặc dù nghiện rượu thì cũng vậy thôi nhưng người ta dễ
khoan dung cho kẻ nghiện rượu hơn. Tôi sẽ làm cho cậu em cô chuyển qua
nghiện rượu nhé? Được không?

- Tôi có thấy người nghiện rượu một lần. Đó là dịp đầu năm, khi tôi định ra
ngoài thì phát hiện người quen của tài xế nhà tôi đang ngồi trên xe mặt đỏ
gay như con quỷ ấy, vừa ngủ vừa ngáy khò khò. Tôi giật mình và thét lên.
Người tài xế nói anh ta nghiện rượu bét nhè và kéo anh ta xuống xe, nắm
vai lôi đi đâu mất. Người anh ta mềm nhũn như không có xương vậy mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.