TẤM ẢNH TÌNH YÊU VÀ MỘT CÂU CHUYỆN KHÁC - Trang 169

"Tớ sẽ giữ nó như vật báu suốt cuộc đời này."

Vào giây phút đó, tôi có cảm giác niềm tự hào rất đỗi nhỏ bé của mình

bỗng trở nên to lớn vô hạn. Một nỗi mừng vui nhảy múa rộn ràng trong con
tim yếu đuối của tôi.

Tôi tiếp tục dùng bữa với tâm trạng như đang trong mơ, tiếp tục nói

chuyện với nàng như đang trong mơ.

Sau bữa ăn, khi đứng lên khỏi ghế, không hiểu sao tôi cảm giác cơ thể

của mình cao lên hơn một tí. Chắc có thể là nền nhà bỗng dưng đã được
nâng lên khoảng 3 xen ti mét cũng nên.

Ở quầy tính tiền, tôi sực tỉnh quay trở về với thực tại, nhớ lại những

lời dặn dò của Shizuru, vội lôi ví tiền từ trong túi quần ra và nói với
Miyuki.

"Để tớ trả tiền bữa ăn hôm nay."

"Thôi, thôi, không được đâu. Bởi vì hôm nay mình rủ cậu đi cùng mà.

Cho nên để mình trả bữa án này."

Không ai chịu nhường ai. Vì thế, tôi đành nói.

"Vậy thôi, tụi mình chia ra trả vậy."

Tôi thanh toán phần ăn của cả hai bằng tờ mười nghìn yên mà Shizuru

đưa cho, sau đó Miyuki đưa lại cho tôi số tiền phần ăn của mình. Ngay lúc
này đây, tôi hết sức cảm ơn Shizuru vì sự quan tâm đến từng chi tiết của
nàng. Nếu không có tờ mười nghìn yên này thì làm sao tôi dám mơ đến một
buổi tối trong nhà hàng sang trọng này được.

Khi chúng tôi rời khỏi nhà hàng thì màn đêm đã bao phủ cả khu phố,

có thể nhìn thấy ánh sao lấp lánh thấp thoáng giữa các tòa nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.