TẤM LỤA ĐÀO - Trang 177

- À, cô giáo bắt gắt nhỉ ?
- Đừng quên là em đang học sư phạm nghe . Thôi, kể tiếp đi , với chi tiết rõ
ràng hơn.
- Ngày thứ sáu đi ra đồng cỡi trâu . Em nhớ bài "Ai bảo chăn trâu là khổ
mình học hồi nhỏ không ?
- Không nhớ gì hết . Chỉ nhớ anh thôi .- Emilie áp má vào môi Minh - Kể
nốt đi !
- Thì mấy ngày sau cùng cứ "mêm sối xèng " thôi.
- Có ngày nào nhớ em không ?
- Ngày nào a... a... a... cũng nhớ.
- Ngày nào cũng nhớ nhiều nhất ?
- Ngày nào cũng nhớ... em nhiều hết á !
- Có ngày nào không nhớ em chút nào không ?
- Làm sao có một ngày nào như vậy được !
- Có thể một ngày nào đó anh bận liên miên không có thì giờ để nhớ em !
- Không có ngày nào như vậy hết ! Chỉ có những ngày anh nhớ em không
làm được việc gì thôi !
Minh cố đối đáp vui vẻ để khoa? lấp nỗi buồn lo trong lòng . Khung cảnh
nhà ông Hương còn mới ràng ràng . Những lời bà Sáu còn vang vang bên
tai . Giữa nắng trưa Minh gục đầu và nhớ Emilie . Minh phải làm vừa lòng
mọi người . Minh không có can đảm cải lời cha mẹ . Bây giờ ngồi bên
Emilie chàng mới thấy rõ chứng bệnh của thằng Paul khi xa Virginie . Bây
giờ Minh không xa Emilie mà Minh vẫn thấy đau.
- Anh có được chừng mấy ngày như vậy ?
- Chừng... nhiều lắm , anh không nhớ hết !
- Một ngày, một giờ, một phút anh nhớ em thì cũng đủ làm cho em sung
sướng rồi . Anh Minh! Em nói đùa cho anh vui vậy thôi , chớ em biết hết
bụng anh rồi !
Minh giật mình quay ngang :
- Em biết chuyện gì ?
- Chuyện gì mà em không biết !
- Đâu em nói thử coi ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.