TẤM LỤA ĐÀO - Trang 256

- Mướn chớ mua sao nổi.
- Để tao nhờ ông Bang Phước Kiến tìm cho, thiếu gì.
- Cỡ mười đồng trở lại thôi nghe!
- Có vợ con ở chung hả ?
- Ờ.
- Mấy con?
- Một.
- Mày cũng bằng tao. Nhà tao rộng như chùa, phải gần thì ở chung với vợ
chồng tao.
- Sáng chiều hai buổi đạp sao nổi hai lần gần hai mươi cây số mậy.
- Mua xe máy dầu.
- Thôi đi! Tao không cỡi được thứ này. Lại còn dắt lên dắt xuống bến bắc
càng không kham. Gặp trời mưa, nó chết máy , ai cõng cho nổi.
- Ờ phải. Thôi để tao kiếm nhà mướn bên thị xã cho là tiện nhất.
Xường trỏ tay phía trước:
- Nhà tao đó. Cái nhà ở phía sau, còn phía trước là hãng dây luộc và lò dừa.
Đang xây lò nấu xà bông.
- Tao có thằng bạn cũng đang định mở lò nấu xà bông. Để tao bảo nó sang
gặp mày.
- Nếu được thì hai đứa hùn, nó đứng làm chủ. Tao bận qua không lo nổi.
Xường quẹo vô mối đường, chạy trên con đê lướt qua ngang lò dừa, thẳng
ra sau rồi đến một ngôi nhà nền đúc cao tới ngực có thảo bạc theo kiểu xưa.
Xe vừa tắt máy, một người làm công chạy ra:
- Cậu đã về !- Và vịn xe.
Xường bước lên bậc tam cấp, hất hàm:
- Mợ Ở nhà có hỏi sao tao về trể không ?
- Dạ, mợ ra cửa ngóng, hai ba lần.
- Đi vô Minh! Nhà tao đây. Ăn cơm với vợ chồng tao một bữa. Từ hồi rời
trường Mỏ Cày tới bây giờ là sáu , bảy năm mới gặp lại đây.
Chủ khác vừa phân ngôi thứ xong, đày tớ bưng trà mứt ra. Xường liếc qua
và hỏi Minh :
- Mày uống la de được không ? Làm một ly nhá. Trong nhà có sẵn các thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.