TẤM LỤA ĐÀO - Trang 70

nhau đi trong mộng dưới ánh đèn càng lúc càng mờ và nghe vũ trụ xoay êm
dưới gót chân họ. Minh và Emilie được dịp ngồi bên nhau.
Emilie ngó ra sàn nhảy nhưng lại nói với Minh:
- Sao anh gởi thư gì cho em vậy ?
- Em có nhận được không?
- Không có nhận, nhưng con Liễu nó bảo là em có thự Em hỏi ai gởi nó bảo
không biết, nó chỉ biết người đang giữ cái thư đó.
- Em có đọc không ?
- Em có thấy đâu mà đọc.
- Để anh viết cái khác và đưa tận tay em nhé !
- Anh đừng có nhờ ai đưa thư, đừng nhờ ai nói giùm như nhờ con Yvonne ,
con Thérèse hôm trước. Chúng nó cứ chế nhạo em hoài.
- Từ rày anh không nhờ ai nữa hết. Nhưng thiệt ra anh đâu có nhờ ai ! Tại
tụi nó tài khôn đó chớ.
Minh ngẫm nghĩ một hồi lai. nói tiếp:
- Nhưng làm sao anh gặp em?
- Em không biết đâu. Coi chừng người ta thấy. Thôi để em đi về, kẻo ở nhà
trông.
Emilie đứng dậy. Minh bước tới nắm tay nàng thủ thỉ:
- Em ở lại chút nữa. Anh nói chuyện này em nghe.
- Anh chờ em ở bên hông rạp Nam Xuân tối Thứ Bảy. - Nói xong Emilie đi
thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.