Học tập giảm sút
M
ột số học sinh có thành tích học tập rất tốt trong thời gian học tiểu học.
Chúng không cảm thấy học tập là một việc khó khăn và gần như chẳng cần
nỗ lực cũng có thể đạt điểm cao. Do có ít bài tập về nhà, chúng có thể hoàn
thành ở trường hoặc tranh thủ làm khi ở nhà. Chúng hoàn thành công việc
học tập đủ tốt để hiếm khi bị nghi ngờ liệu có cần động viên chúng hay
không. Chúng thi đỗ lên lớp một cách dễ dàng. Một số đứa trẻ trong nhóm
này có kết quả học tập rất tốt nên giáo viên thường buông lỏng những hành
vi sai trái của chúng. Một giáo viên lớp 4 đã viết trên phiếu báo điểm của
một cậu bé rằng: “Nếu có thể điều chỉnh hành vi phù hợp với khả năng học
tập thì cậu bé sẽ là học sinh xuất sắc nhất trường”.
Clark, một cậu bé 9 tuổi, là một trong những đứa trẻ dường như sở
hữu mọi đặc điểm tốt đẹp. Cậu ta đẹp trai, là một vận động viên xuất sắc,
tôn trọng giáo viên và dễ dàng tiếp thu những gì được dạy. Bài kiểm tra trí
tuệ cho thấy cậu ta nằm trong top trên những người có chỉ số thông minh
vượt trội. Việc Clark có tính cạnh tranh cao trong mọi hoạt động là một
điểm cộng quyết định nhưng cũng gây ra hạn chế. Một giáo viên chỉ ra
“bản tính cạnh tranh” giúp cậu ta xuất sắc trong các môn học ở trường,
nhưng cũng lưu ý “tính cách này đôi khi phản tác dụng về mặt xã hội. Cậu
ta quá hung hăng với bạn bè của mình”. Clark bắt nạt các học sinh khác và
hay gây sự khi chơi các môn thể thao đồng đội đến mức nhiều lần bị khiển
trách vì những hành vi thô bạo quá mức. Trong số một loạt các điểm A và
“Xuất sắc” có ba điểm U (Không đạt yêu cầu) trong các danh mục “thể
hiện sự tôn trọng đối với bạn bè, tài sản và người có thẩm quyền”, “hòa
đồng với người khác” và “khả năng cộng tác làm việc”. Giáo viên xếp chỗ
Clark cách xa những học sinh còn lại để cậu không làm phân tâm những
học sinh khác hoặc ngược lại. Trong một ghi chú trên phiếu báo điểm của
cậu bé, cô giáo nhận xét, “Chính hành vi xã hội của cậu bé vẫn là một mối