TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 754

Chương 28: TẦNG TRÊN ĐỊA

NGỤC

Nhờ vào ánh sáng phía ngoài cửa, Phương Mộc nhìn thấy dưới

chân là những bậc cầu thang xi măng để đi xuống tầng ngầm, chắc có
khoảng hơn 30 bậc. Phương Mộc thận trọng bước từng bậc một, mới đi
được mấy bước, đã hoàn toàn không nhìn thấy con đường ở dưới chân
nữa rồi. Quay đầu lại, ánh sáng phía ngoài cánh cửa sắt đó chỉ còn lại
một đường lờ nhờ bé xíu. Cậu do dự mấy giây, cắn răng, vẫn dò dẫm đi
xuống tiếp, sau đúng một phút, cuối cùng cũng giẫm lên nền xi măng
bằng phẳng.

Xung quanh là một màu đen đặc, yên tĩnh một cách đáng sợ.

Phương Mộc đứng yên vài giây, cố gắng căng mắt ra nhìn xung quanh,
đáng tiếc chỉ nhìn thấy màn đêm đen, có giơ tay ra trước mặt cũng chẳng
nhìn thấy ngón tay. Phương Mộc bị màn đêm đen dày đặc vây bủa, cơ
thể dường như càng lúc càng nặng, đôi chân mềm nhũn. Đột nhiên cậu
nhớ rằng mình có mang theo bật lửa, vội vàng lần tìm.

Tìm thấy rồi, mở nắp, bật lên, một đốm lửa nhỏ vụt sáng. Trước

mắt Phương Mộc không còn là bóng tối nữa, cậu phát hiện ra mình đang
đứng ở một đại sảnh hình vuông, rộng khoảng 40m2.

Đại sảnh được tạo thành từ xi măng đổ bê tông, ở góc tường xếp

một chồng bàn ghế cũ, ngoài ra chẳng còn gì nữa. Bức tường ngay trước
mặt, hơi khác với màu xám những bức tường xung quanh, giơ đốm lửa
soi, hình như đó là một cánh cửa. Phương Mộc rút dao găm ra, hít một
hơi thật sâu, từ từ đi lên trước.

Đó đúng là một cánh cổng sắt, hai cánh cửa sắt han gỉ khép chặt.

Phương Mộc đặt tay lên tay nắm lạnh lẽo thô ráp, cảm giác không có bụi.
Xem ra, cách đây không lâu, đã có người đến đây. Cậu thử kéo mạnh,
cổng sắt phát ra tiếng rít rít nhói tai, cửa đã mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.