TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1194

Không nên nghi ngờ sự vĩ đại của Tâm lý học, nhưng trong tay

những kẻ có dã tâm độc ác thì sự vĩ đại của khoa học chỉ là hung khí tàn
bạo mà thôi. Ttên đường trở về, Phương Mộc đột nhiên nghĩ đến Tôn
Phổ.

Tôn Phổ thiêu sống giáo sư Kiều trong hầm ngầm dưới lòng đất,

kỳ thực, đó chỉ là một vở kịch tâm lý nhắm vào Phương Mộc - tổ chức
lặp lại tình huống đau thương. Đối với đại bộ phận những bác sĩ tâm lý
đã dùng hình thức này để cứu người, còn Tôn Phổ thì ngược lại dùng nó
để hại người.

Tôn Phổ ngày ấy và tên T bây giờ sao mà giống nhau thế!

Tên T hiển nhiên là biết rất rõ cách điều trị kịch tâm lý kiểu này.

Hắn ta biết rằng kỹ thuật chủ yếu của kịch tâm lý là phải phối hợp với
yêu cầu đặc biệt của người bị tổn thương. Chỉ có điều hắn đã đem ý
nghĩa của việc trị liệu - Giai đoạn cuối của vở kịch tâm lý này biến thành
giết người diệt khẩu. Tên T rất hiểu điều này sẽ không làm cho Khương
Đức Tiên và đồng bọn thoát khỏi chứng bệnh tâm lý mà sẽ tạo ra một vết
thương mới.

Phương Mộc nắm chặt vô lăng. Nhất định phải nhanh chóng tìm ra

tên T, không thể chần chừ thêm một phút nào nữa.

Có chung một ý tưởng ấy, ngoài cảnh sát ra còn có một người nữa.

Khi những người hung hăng sừng sộ đến gặp vừa ra khỏi cửa,

Dương Cẩm Trình như một quả bóng xì hơi, ngồi rã rời trên ghế, khuôn
mặt vừa nãy lạnh băng giờ tỏ ra sợ hãi vô cùng.

Xem ra thầy Châu không phải chỉ là doạ dẫm mình, đúng là có kẻ

đã nắm được bí mật của Giáo hoá trường, mà kẻ đó đúng như Phương
Mộc nói, đang ở ngay bên cạnh mình.

Dương Cẩm Trình ngồi ngây ra một lúc, bỗng ông ta vùng dậy,

bưng chén trà đắt đỏ trước mặt lên uống một hơi hết số nước trà nguội
lạnh trong đó rồi đứng dậy bật công tắc đi sang mật thất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.