TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1270

Vương Tăng Tường rất nghi hoặc nhìn ô cửa kính đó, rồi lại nhìn

Dương Cẩm Trình. Anh ta bước đến ô cửa kính nhìn vào bên trong cửa
hiệu.

"Hiệu văn phòng phẩm Giai Lạc… trong này có những gì? Chắc

không có đồ gì quý giá chứ? Nếu phá của họ thì tôi có phải bồi thường
không?"

"Không." Dương Cẩm Trình đưa mắt nhìn xuống, anh đã quá ngán

không muốn phí lời với gã này nữa. "Bên trong, thứ đáng tiền nhất, có lẽ
là cây bút xóa và con dao gọt bút chì."

"Thế à?" Vương Tăng Tường đã hơi yên tâm, anh ta bắt đầu tìm

xung quanh. "Dùng cái gì để đập nhỉ?"

"Tùy!"

Cuối cùng, Vương Tăng Tường nhặt một hòn gạch, đứng trước cửa

kính, chuẩn bị tư thế, quay lại hỏi Dương Cẩm Trình: "Tôi đập nhé?"

Dương Cẩm Trình châm điếu thuốc, hất tay.

"Choang…" Sau đó là những tiếng "rầm rầm…" nặng nề.

Dương Cẩm Trình nhìn cảnh tượng trước mặt, thản nhiên như

không. Vương Tăng Tường thì vừa căng thẳng vừa hưng phấn chạy lại
xúc động nói: "Sau đây, chúng ta làm gì nữa?"

Dương Cẩm Trình miệng ngậm điếu thuốc, chỉ tay ra đầu con ngõ.

"Chạy đi!"

Vương Tăng Tường co cẳng chạy vụt đi, chạy được vài chục mét,

anh ta không quên ngoái lại gọi to: "Mai tôi đến nhận tiền, anh nên
chuẩn bị sẵn đi…"

Dương Cẩm Trình tựa lưng vào xe, không đáp, cũng không ngoảnh

lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.