TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1305

nữa," Anh nhìn về phía chiếc ti vi trong góc phòng, "Ả đàn bà đó không
muốn Bùi Lam chết một cách đau khổ, mà muốn cô sống trong đau khổ."

Câu nói khiến tất cả những người có mặt ở đó chìm trong im lặng.

Đúng là lần đầu tiên họ gặp một vụ bắt cóc có những tình tiết phức tạp
đến như vậy. Song tất cả đều hiểu rõ rằng họ không còn thời gian để cảm
thán. Bọn bắt cóc khả năng sẽ cho công an và người nhà con tin thêm hai
ngày, nhưng trong bốn mươi tám tiếng đồng hồ ấy, có thể sẽ có nhiều
biến động phức tạp hơn chờ họ.

Thời gian. Trong lúc này, thời gian là thứ quý giá nhất.

Lúc Phương Mộc đi ra khỏi phòng họp thì trời đã sáng rõ. Sau một

đêm thảo luận, danh sách đối tượng khả nghi được xác định gồm bốn
người. Tiêu Vọng muốn lái xe chở Phương Mộc về khách sạn, nhưng
Phương Mộc lại hỏi ở gần đó có nơi mua sắm nào không.

"Đã thức cả đêm rồi mà anh vẫn còn sức đi ngắm đồ à?" Tiêu

Vọng ngạc nhiên, "Thiếu gì? Để tôi cử người mang qua cho anh."

"Không cần đâu." Phương Mộc hỏi rõ vị trí của cửa hàng, "Tôi tự

đi."

Phương Mộc xách mấy chiếc túi giấy, mệt mỏi lấy thẻ khóa phòng

ra nhét vào ổ khóa. Một tiếng "tít" vang lên, anh định vặn nắm tay cửa,
nhưng lại suy nghĩ giây lát rồi đưa tay bấm chuông. Không có ai trả lời.
Anh bấm thêm lần nữa, trong phòng vọng ra tiếng đáp rất khẽ: "Mời
vào!"

Khi cửa mở ra, Phương Mộc cứ nghĩ là mình đã vào nhầm phòng.

Ngồi bên mép giường là một cô gái đang mặc bộ đồ tắm, cô cúi đầu, làn
da cổ trắng ngần thấp thoáng sau làn tóc ướt. Cô gái e thẹn ngồi yên lặng
trước mắt anh lúc này hoàn toàn khác với bộ dạng hung dữ nhếch nhác
của kẻ cướp tối hôm qua.

Phương Mộc đặt mấy cái túi trong tay lên giường, bỗng không biết

nói gì. Phải đến 30 giây sau anh mới lên tiếng hỏi: "Ngủ được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.