TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1388

Biên Bình không ăn tối cùng họ, Phương Mộc hiểu được suy nghĩ

của ông: Tiêu Vọng là người quen của Phương Mộc, không có mặt người
khác, câu chuyện sẽ rôm rả hơn.

Được ba tuần rượu, chiếc đùi dê cũng đã được chén bay quá nửa.

Tiêu Vọng thỏa mãn lau miệng, dường như vẫn còn luyến tiếc.

"Ngon thật, thủ phủ có khác, ở chỗ bé tí như thành phố S thì không

thể tìm được cái quán nào thế này… Chà!" Tiêu Vọng vỗ lên trán, "Phó
giám đốc Vương và đội trưởng Đặng, cả Từ Đồng nữa gửi tôi mang cho
cậu chút quà, uống tí bia vào, suýt nữa thì quên mất."

"Gì thế?"

"Táo mềm." Tiêu Vọng lấy một chiếc hộp nhựa to trong cặp ra,

"Đặc sản rừng núi của thành phố S chúng tôi, chắc chắn là cậu chưa
được nếm bao giờ."

"Các anh chu đáo quá." Phương Mộc nhận lấy chiếc hộp, "Khi nào

về, anh nhớ cảm ơn các anh ấy giúp tôi nhé."

"Có gì đâu." Tiêu Vọng khoát tay, "Cậu đã giúp chúng tôi một việc

lớn."

"Đó là nhiệm vụ của tôi mà." Phương Mộc mỉm cười, "Vụ án thế

nào rồi?"

"Tiến triển khá thuận lợi." Tiêu Vọng châm một điếu thuốc, rồi lại

đưa cho Phương Mộc một điếu, "Có điều nghe nói quan hệ giữa Lương
Trạch Hạo với Bùi Lam khá căng thẳng."

"Sao thế?"

"Bùi Lam bị quay hình kiểu đó, Lương Trạch Hạo thoải mái thế

nào được?" Tiêu Vọng lười biếng dựa vào thành ghế, "Nghe nói sau khi
Bùi Lam được giải cứu, Lương Trạch Hạo đã ngầm nhờ người ở bệnh
viện kiểm tra phụ sản cho ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.