TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 144

"Cậu thật sự cho rằng những ai có tên trong tấm thẻ mượn sách ấy

đều sẽ phải chết hay sao?"

"Tôi không biết. Đó chỉ là trực giác của tôi."

"Trực giác?"

"Đúng! Tôi cảm thấy tấm thẻ mượn sách ấy có liên quan đến vụ án

mạng. Nhưng liên quan ra sao thì tôi không rõ."

Vương Kiện nhếch mép, cười nhạt: "Có lẽ, khi nào chết thêm vài

người nữa thì sẽ rõ cả."

Phương Mộc ngớ ra, không biết nói sao. Sau một lúc im lặng, anh

hỏi:

"Cậu nhìn nhận mấy vụ án mạng đó như thế nào?"

"Tôi ư? Tôi không có hứng thú ấy."

"Thế thì tại sao cậu vẫn tập trung với bọn tôi?"

Vương Kiện cúi xuống, chân cậu ta lại day day đầu mẩu thuốc lá.

"Rõ là vớ vẩn." Vương Kiện ngẩng nhìn Phương Mộc, "Vì, ít ra

các cậu vẫn thú vị hơn bọn họ."

Vương Kiện bĩu môi về phía một gian lớp học ở phía trước, ánh

mắt cậu ta có nét coi thường khinh rẻ. Đó là lớp học chỉ dành cho lớp Cơ
Địa, bên trong đang bật đèn sáng trưng.

"Tôi phải về đây." Vương Kiện đưa tay lên vuốt tóc, "Còn cậu?"

Phương Mộc nghĩ ngợi. "Cậu đã là thành viên của nhóm, mong

cậu sẽ liên lạc với các anh em nhiều hơn, đừng nên tách riêng ra như
thế."

"Ừ."

"Và, cậu ở một mình, cậu nên cẩn thận."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.