TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1449

đeo khẩu trang. Họ vội vã đi vào phòng 624, rồi đóng cửa lại. Một phút
hai mươi giây sau, hai người cùng khiêng một vật hình khối dài bước ra,
trông bên ngoài, có thể thấy đó là một người bị quấn trong chiếc thảm.
Người đi sau xách một chiếc túi ni lông màu đen căng phồng. Ba người
thoăn thoắt bước đi, rồi nhanh chóng biến mất ở phía dưới màn hình.

Trưởng Công an ngồi thẳng dậy, ông không phát biểu ý kiến ngay,

mà chống cằm suy nghĩ nửa phút. Tiếp đó, ông khoát tay bảo những
người khác đi ra, chỉ để một mình Trịnh Lâm ở lại.

Phương Mộc và Tiêu Vọng trở ra hành lang, vẻ mặt Tiêu Vọng đầy

phấn chấn: "Thế này thì vấn đề đơn giản rồi, có bằng chứng này, là có
thể chứng minh cho lời khai của ông Hình."

Phương Mộc cười nhăn nhó, không đáp lời, quay mặt ra ngoài cửa

sổ.

Trời đã rất lạnh, cây cối bên đường chỉ còn những cành cây khẳng

khiu trơ trụi, những người đi đường đều phồng phềnh trong quần áo, tay
ôm vai rảo bước vội vã. Có lẽ họ đều thấy rất lạnh, lòng Phương Mộc
còn buốt giá hơn cả cái lạnh đầu mùa đông.

Bỗng trong phòng thoáng vọng ra giọng nói của trưởng Công an,

ông cao giọng quát: "…Cái đầu của cậu để làm gì hả… Cậu thấy còn
chưa đủ loạn hả?"

Tiếng Trịnh Lâm lẫn trong tiếng quát của trưởng Công an, anh ta

hấp tấp nói nhỏ, dường như đang giải thích gì đó, nhưng càng lúc càng
mất kiên nhẫn.

Phương Mộc quay đầu lại, vô tình chạm phải ánh mắt Tiêu Vọng,

Tiêu Vọng hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng tranh luận, anh ta định châm
điếu thuốc nhưng lại thôi. Hai người nhìn nhau, đúng lúc đó, cánh cửa
phòng đột nhiên bị đẩy mạnh, trưởng Công an thò đầu ra, vẻ mặt đầy tức
giận, ông đưa mắt hết nhìn mặt Phương Mộc lại nhìn sang Tiêu Vọng,
cuối cùng ông chỉ vào Phương Mộc quát: "Cậu, vào đây!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.