TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1484

mạnh hơn, Phương Mộc trượt chân ngã ngửa ra ngoài bậu cửa. Tay anh
luống cuống với ra phía trước, không ngờ lại chộp đúng phải nòng khẩu
K54 trong tay Đinh Thụ Thành...

Phương Mộc giật mạnh, thật thần kì, khẩu súng nằm chặt trong tay

Đinh Thụ Thành bỗng tuột ra.

Phương Mộc không kịp nghĩ nhiều, anh giơ súng bắn liền hai phát

về phía ánh đèn pin. Đối phương lập tức ngừng bắn, Phương Mộc thừa
cơ quay lại trước cửa sổ, định kéo xác Đinh Thụ Thành ra. Nhưng tiếng
súng của đối phương lại vang lên ác liệt hơn cả lần trước. Phương Mộc
ấn chặt đầu cô bé, gần như nằm bò ra đất, cảm giác đạn bay vù vù qua
đầu.

Không còn cách nào nữa, đành bỏ cuộc, nếu không cả mình và cô

bé đều sẽ chết ở đây. Phương Mộc ngẩng đầu nhìn xác Đinh Thụ Thành
kẹt đã bắt đầu bốc cháy trên khung cửa sắt.

Tha lỗi nhé, người anh em. Phương Mộc nghiến răng, bật dậy, bắn

liền hai phát, rồi kéo cô bé lên, khom người chạy nhanh. Vừa chạy được
mười mét, làn đạn dày đặc của đối phương khiến họ lại buộc phải nằm
xuống. Phương Mộc kiểm tra băng đạn, chỉ còn một viên đạn, cho dù thế
nào cũng không thể lãng phí được. Đối phương dường như cũng nhận ra
là Phương Mộc còn rất ít đạn, chúng không bắn liên tiếp nữa, mà từ từ
khép vòng vây lại, chốc chốc lại bắn lẻ tẻ vài phát.

Phương Mộc kéo cô bé lại, nói khẽ: "Lát nữa, lúc chú nổ súng,

cháu chạy ngay ra ngoài nhé, chạy càng nhanh càng tốt, ở đâu có ánh đèn
thì chạy về phía đó, cho dù có xảy ra việc gì cũng không được dừng lại,
có hiểu không?"

Cô bé không gật đầu, cũng không lắc đầu, chỉ trân trân nhìn

Phương Mộc.

Không còn thời gian để dặn lại lần thứ hai, Phương Mộc khẽ vỗ

vào đầu cô bé, vừa để an ủi, vừa để khuyến khích. Sau đó, anh hít một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.