TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1510

Chiếc xe tải lắc lư chạy trên con đường núi gập ghềnh, Lục Tam

Cường lái xe, Phương Mộc ngồi giữa, Lục Đại Xuân ngồi ngoài cùng.
Lục Tam Cường khi nãy mồm năm miệng mười, giờ bỗng yên lặng đến
lạ, cậu ta lặng lẽ cầm vô lăng, không nói câu gì. Phương Mộc định gợi
cho họ nói chuyện, nhưng chỉ nhận được mấy câu trả lời qua quýt, nên
đành thôi.

Màn đêm mỗi lúc một dày đặc, ngoài vạt sáng trắng lóa rọi từ đèn

xe phía trước, bốn bề đều tối đen như mực. Sau khi xuyên qua những
khoảng rừng rậm rạp, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy dáng vẻ sừng sững
của ngọn núi Long Vĩ thấp thoáng dưới ánh trăng mờ ảo. Khi chiếc xe
tiến gần đến ngọn núi, cảm giác như cả ngọn núi khổng lồ đang dũng
mãnh đè xuống. Phương Mộc bỗng dưng thấy trong lòng hoang mang lạ,
dường như mình đang lạc vào một thế giới hoàn toàn xa lại. Bất giác, mồ
hôi vã ra đầy trán. Anh định thần lại, thầm cười nhạo sự nhát gan của
mình, anh nhét tay vào túi áo lấy thuốc lá. Vừa khẽ cử động, Lục Đại
Xuân liền hỏi:

"Làm gì thế?"

"Hả?" Phương Mộc ngẩng đầu lên, "Tìm thuốc lá."

"Hút cái này đi." Lục Đại Xuân lôi ra một bao thuốc lá Trung Hoa

vỏ mềm vẫn còn nguyên. Phương Mộc rút một điếu, châm thuốc hút,
bỗng anh khẽ cười.

"Thôn các anh giàu có nhỉ, toàn hút loại thuốc xịn thế? "

Lục Đại Xuân mỉm cười, bỗng như nhớ ra điều gì, anh ta liền hỏi:

"Anh còn quen ai ở thôn tôi nữa không?"

Phương Mộc đang lưỡng lự không biết có nên nói cho anh ta biết

là mình quen Lục Hải Thao không, thì nghe thấy khoang chở hàng sau xe
có tiếng động mạnh, như thể có thứ gì đang lăn, rồi va vào thành xe.

"Tam Cường cũng hút loại Trung Hoa vỏ mềm này đấy thôi."

Phương Mộc thấy Lục Đại Xuân lộ vẻ nhẹ nhõm như vừa trút được nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.