Phương Mộc ngồi một mình trong phòng hút thuốc, không có việc
gì làm, lơ đãng quan sát khắp xung quanh.
Có thể nhận ra, hai gian nhà ngói này vừa xây xong chưa lâu, tất cả
đều toát lên sự mới mẻ. Đồ đạc trong nhà được lựa chọn khá cầu kì, mặc
dù cách phối hợp không ra thể thống nào, nhưng có thể thấy toàn là đồ
đắt tiền.
Đây là một gia đình giàu có, nhiều của ăn của để.
Đang mải suy nghĩ thì bà quả phụ họ Thôi bê vào một chiếc khay
to, bát đĩa chật khay, đầy những thức ăn. Phương Mộc hơi ngạc nhiên, lại
thấy có phần áy náy trong lòng. Nhưng bà quả phụ họ Thôi trông rất bình
thản, bà ta lấy một chai Ngũ Lương Dịch
trong tủ ra hỏi Phương Mộc
có uống không. Phương Mộc vội xua tay, nghĩ bụng người vùng này tiếp
đón khách sao mà hào phóng đến thế.
Tên một loại rượu trắng nổi tiếng, đắt tiền của Trung Quốc.
Bà quả phụ họ Thôi cũng không mời thêm nữa, bà ta ngồi bên cạnh
xem đĩa phim "Hoàn Châu cách cách." Phương Mộc nhìn chiếc ti vi
Sony màn hình 45 inch, khẽ cau mày.
Đang ăn, bỗng ngoài sân có tiếng chân bước lạch bạch, tiếp đó một
người đàn ông khoác áo bông bước vào.
Bà quả phụ họ Thôi đứng dậy: "Trưởng thôn."
Phương Mộc vội vàng đứng dậy, người đàn ông được gọi là trưởng
thôn chìa tay ra bắt tay Phương Mộc.
"Nghe Đại Xuân nói, trong thôn có khách, tôi đến gặp một tí."
Trưởng thôn lấy thuốc lá ra đưa cho Phương Mộc một điếu: "Tôi tên là
Lục Thiên Trường, anh tên là gì?"
Phương Mộc giới thiệu về mình, tất nhiên vẫn là nhiếp ảnh gia.
Lục Thiên Trường vừa nghe vừa gật đầu, đồng thời vẫn liên tục rít thuốc.