TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 155

Chắc mày vẫn đang cười khẩy trong bóng tối. Chắc mày đang say

sưa với nỗi sợ hãi và sự lúng túng của chúng tao. Và có lẽ mày đang
sung sướng, ung dung lựa chọn một vật hiến tế tiếp theo?

Phương Mộc ngẩng nhìn bầu trời cũng một màu đen kịt.

Con ác quỷ đó là ai.

Trong đêm tối, thẳm sâu trong lòng Phương Mộc bỗng nảy sinh

một ham muốn mạo hiểm. Toàn thân anh căng đầy một sức mạnh sắp sửa
phun trào, anh thậm chí mong muốn tên hung thủ kia đang nhìn trộm anh
trong đêm tối, rình thời cơ để hành động. Còn anh, anh cảnh giác, nhanh
nhẹn, sẵn sàng tung ra một đòn chí mạng dành cho hung thủ.

Anh phấn khích nhìn khắp bốn phía, đôi tay anh hơi run run.

Không cần vũ khí gì hết, chỉ đôi tay này là đủ, đôi tay này sẽ siết chặt yết
hầu của hung thủ, như chặn đứng một vận mệnh.

Hồi lâu sau, Phương Mộc bình tĩnh trở lại. Anh thả hai tay xuống,

cúi đầu, rồi rảo bước ra khỏi sân vận động.

Anh biết, sự phấn chấn của anh bắt nguồn từ cô gái đang ngồi trên

xe buýt kia.

Anh cảm thấy hơi hổ thẹn vì sự ấu trĩ của mình.

Phòng ký túc chỉ có Chúc Tứ đệ và Ngô Hàm, điều hơi bất ngờ là,

Vương Kiện cũng đang có mặt trong phòng.

"Những cậu kia đâu?" Phương Mộc hỏi. Anh đặt cặp sách lên

giường, cúi xuống gầm giường lôi chậu rửa mặt ra.

"Nhị đệ và Ngũ đệ đi chơi quán Net và sẽ ở đó qua đêm luôn."

Chúc Tứ đệ trả lời.

"Còn anh cả?"

"Ha ha! Anh cả sang phòng đối diện, nói là muốn chuyển sang đó

để cùng ôn bài với Vương Kiện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.