TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1569

đá một nhát vào gã đàn ông đang nằm trên nền nhà, "Kéo nó đi, tìm ngay
ra tung tích con bé đó trong vòng một tuần, nếu không tao sẽ không nhẹ
nhàng như hôm nay đâu. Cút ra hết cho khuất mắt tao!"

Loáng một cái, trong căn phòng chỉ còn lại một mình Lương Tứ

Hải. Hắn quay lại bên bàn ngồi xuống, cảm giác ngón tay vẫn còn dinh
dính, cúi xuống nhìn, hóa ra là máu.

Lương Tứ Hải văng ra một câu chửi thề, rút một miếng khăn ướt

lau đi lau lại. Sau khi lau sạch, hắn ném mạnh miếng khăn ướt vào thùng
giác. Làm xong tất cả những việc đó, hắn cảm thấy người rã rời, bèn lấy
một chuỗi tràng hạt từ ngăn kéo ra, lẩm nhẩm niệm Ban Nhược Ba La
Mật Đa Tâm Kinh.

Một hồi lâu sau, Lương Tứ Hải nhận thấy hắn vẫn không sao tĩnh

tâm được.

Câu hỏi kẻ nào đã giúp tên đột nhập chạy thoát vẫn lẩn quất trong

đầu hắn.

Cô y tá lo lắng nhìn bệnh nhân, vừa nãy khi thay thuốc, cô hơi

mạnh tay, nếu là bệnh nhân khác, đã hét toáng lên ngay, nhưng anh ta
vẫn nằm yên không động đậy, mắt nhìn trân trân vào khoảng không
trước mặt, như đang đăm chiêu suy nghĩ điều gì.

Từ khi được chiếc xe khách đưa đến vào đêm khuya hôm đó, anh

ta dường như lúc nào cũng trong bộ dạng như vậy. Lúc được đưa đến,
trên người anh ta chỉ mặc một bộ quần áo ngủ, có nhiều vết rách trên da
đầu, rất nhiều chỗ trên người bị tổn thương phần mềm, ngoài ra còn có
nhiều vết thương hở ở chân. Khi làm thủ thuật khâu vết thương, anh ta
hình như không hề thấy đau đớn, chỉ trân trân nhìn xuống đất. Sau khi xử
lý xong toàn bộ các vết thương, bệnh viện cho rằng anh ta là bệnh nhân
tâm thần, định đưa đến trạm cứu trợ, không ngờ anh ta đột nhiên yêu cầu
cho gọi một cú điện thoại, sau đó nằm trên giường bệnh, không ăn,
không uống, không ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.