TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1582

niên xăm mình lại thì thầm mấy câu gì đó. Lúc đầu anh ta lộ vẻ ngạc
nhiên, tiếp đó lại có vẻ rất buồn cười.

"Được, tao không đánh thằng chó này nữa." Anh ta cười một cách

bí hiểm và nhìn xung quanh, "Có điều, mọi người có muốn xem thái
giám trông thế nào không?"

Đầu tiên mấy gã thanh niên còn lại ngớ ra, sau đó liền nhao lên

cười: "Xem, xem đi!"

"Lột trần nó ra!"

Thấy bọn họ thôi không đánh người nữa, quản lý khách sạn buông

gã thanh niên xăm mình ra, ôm vai, nhìn Cảnh Húc, vẻ mặt đầy thú vị.
Mấy cô nhân viên phục vụ khi nãy sợ tái mét mặt, cũng xúm lại, vừa thì
thầm nói chuyện vừa cười cười liếc trộm thân dưới của Cảnh Húc.

Cảnh Húc lập tức tỉnh lại, vừa lồm cồm bò dậy, vừa khổ sở van

xin: "Không… đừng… Tôi không dám nữa…"

Gã thanh niên xăm mình túm lấy hai chân Cảnh Húc, lôi hắn lại

như một con chó, rồi quay người gọi mấy thanh niên khi nãy: "Anh em
đâu, lột trần nó ra!"

Đám thanh niên bèn xông tới, giữ chặt chân, cởi thắt lưng, lột quần

dài, lập tức thân dưới Cảnh Húc chỉ còn chiếc quần sịp. Cảnh Húc túm
chặt lấy quần sịp, hết van nài, rồi khóc lóc chửi bới, cuối cùng chỉ còn
cách gào lên như một con thú.

Gã thanh niên xăm mình thấy Cảnh Húc nhất định không buông

tay ra, liền xé toạc chiếc quần sịp của hắn ra, "phựt" một tiếng, một phần
lông ở bẹn Cảnh Húc lộ ra, chỉ chút xíu nữa là hở ra hết.

Không có ai ngăn bọn họ lại, có thể là vì tò mò, có thể là vì kích

động, tất cả đều tập trung sự chú ý vào bộ phận tục tĩu đó, hy vọng mảnh
vải che chắn ở chỗ đó nhanh chóng bị xé rách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.