TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 161

"Tôi không biết." Ngô Hàm gượng cười lắc đầu, "Và cũng không

thiết nghĩ nữa. Vả lại, dù có tiền, tôi cũng không lót tay."

Giọng cậu bỗng trở nên linh hoạt, "Tôi mời các cậu uống còn hơn."

Phương Mộc và Chúc Tứ đệ đều cười, cả ba nâng cốc lên, chạm

cốc.

"Để cậu phải chi tốn kém, bọn tôi băn khoăn quá." Chúc Tứ đệ

quệt mép bị dính bia. "Tiền của cậu, đâu dễ gì có được?"

Ngô Hàm nhìn cái gối trên giường mình, bên dưới nó còn một

chiếc phong bì đựng 2.000 tệ.

"Cái thứ tiền ấy… tôi không thiết!"

Cậu ta ngoảnh nhìn Phương Mộc và Chúc Tứ đệ. "Các cậu tưởng

họ giúp đỡ tôi thật à? Không! Họ giúp cho chính họ."

Trong buổi lễ tài trợ, nhà doanh nghiệp mặt mũi phương phi hồng

hào nắm chặt vai Ngô Hàm, đặt cái phong bì vào tay cậu, nhưng mắt ông
ta lại nhìn sang phía khác, mắt nhìn vào vô số máy ảnh đang chớp đèn.
Cho nên động tác của các phóng viên trông rất buồn cười, cứ như là định
tranh nhau xông lên cướp phong bì; động tác của nhà doanh nghiệp cứng
đơ khá lâu trong ánh sáng của đèn Flash và những tiếng vỗ tay.

Cuối cùng, ông ta buông tay ra có vẻ "bịn rịn", và không quên nói

một câu tâm huyết: "Với chút tiền nhỏ này, tôi mong bạn sẽ học thật tốt."

Ngô Hàm thì chỉ nhìn xuống dưới sàn, vẻ mặt không thể hiện gì,

không thấy nét "cảm động" cũng không rớm lệ. Nhà doanh nghiệp rất
không bằng lòng, vừa định nói thêm nữa thì Ngô Hàm đã cầm phong bì
bước ra khỏi sân khấu.

"Họ chẳng qua chỉ sử dụng tôi làm công cụ để biểu diễn, để thể

hiện sự hảo tâm rộng rãi của mình, thế thôi."

Ngô Hàm nhìn ngọn lửa nến đang rung rinh. "Tôi không thể cho

họ cơ hội ấy. Đó không phải là tiền trợ giúp, mà là thù lao trả công tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.