TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1622

Làn khói không hề dừng lại, mà nhanh chóng luồn vào trong đám

cỏ khô.

Phương Mộc giật mạnh đám cỏ khô ra, không ngờ đám cỏ không

hề có rễ, rõ ràng là có người đã để vào.

Dưới đám cỏ khô, cửa một cái động hiện ra rõ mồn một.

Phương Mộc nhìn cửa động, ngây người ra đến nửa phút. Anh

không hề nghĩ tới, lối vào động nằm ngay trong hang núi nhỏ nơi anh và
Lục Hải Yến đã trú ẩn. Có lẽ tối hôm đó, khi Phương Mộc khổ sở tìm
kiếm Lục Hải Thao, cậu ta nấp ngay đằng sau anh mấy mét, sợ hãi không
nói lên lời.

Phương Mộc định thần lại, anh rọi đèn pin cẩn thận khắp cửa hang.

Đường kính miệng động chừng một mét, rêu bám vách động có những
vết trượt mới hình thành, không chỉ là do một vài người tạo ra. Chỗ cách
cửa động khoảng hai mét có một đoạn cong, không rõ độ sâu phía bên
dưới.

Phương Mộc ném đầu lọc thuốc lá xuống đất, đứng thẳng người

lên, ngẩng đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa động.

Có lẽ, đây là lần cuối cùng ta nhìn thấy ánh trăng.

Phương Mộc hít một hơi thật sâu, rồi chui trong động.

Độ trơn của lớp rêu bám vượt quá sức tưởng tượng của Phương

Mộc, anh vừa giẫm chân xuống đã ngã nhào, người lăn luôn xuống. Rơi
xuống chỗ ngoặt, mặc kệ cho mặt bị trầy xước, Phương Mộc với theo
túm lấy chiếc đèn pin vừa văng ra khỏi tay. Dưới ánh đèn pin sáng lóa,
trước mặt Phương Mộc hiện ra một cái động tốm om sâu thăm thẳm, chỉ
nhìn thấy một đám hỗn loạn đen sì, xen lẫn trong đó có một vài vật màu
trắng nhỏ xíu, trông như xương động vật. Đang định nhìn kĩ xem đó là
cái gì, bỗng Phương Mộc chợt thấy trước mắt tối sầm. Một bầy không rõ
là loại động vật gì bay lên vù vù trong động. Phương Mộc cuống quýt
đưa tay che đầu, nhưng vẫn cảm thấy cánh của chúng đập vào mặt mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.