TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1620

rõ từng sợi. Điều này khiến Phương Mộc càng có thêm niềm tin. Anh
nhớ lại, buổi tối hôm đó suốt chặng đường lên núi Lục Hải Yến đều đi
theo hướng tây, anh lôi la bàn ra, vừa nhìn phương hướng vừa leo lên,
trong lòng tràn đầy quyết tâm.

Tất cả các lối đi trên núi trông đều từa tựa như nhau, may mà ánh

trăng đủ sáng, chiếu trên nền tuyết, khiến lối đi dưới chân sáng rõ hơn.
Sau khi leo gần một tiếng đồng hồ, Phương Mộc ước lượng độ cao, đã
gần tới sườn núi. Anh dừng lại, vừa lau mồ hôi, vừa quan sát xung
quanh.

Nếu tìm được cái hang núi nơi anh và Lục Hải Yến đã trú ẩn trong

đêm hôm đó, thì sẽ tìm được lối vào.

Sau khi nhìn một vòng xung quanh, Phương Mộc thấy hơi thất

vọng, những chỗ được ánh trăng chiếu sáng, đều không thấy cái hang
nhỏ đó. Anh ngẫm nghĩ rồi quyết định đi ngang để tìm.

Đi theo hướng tây được mười mấy mét, Phương Mộc bỗng thấy

một khoảng lõm xuất hiện trên sườn núi như được dát bạc dưới ánh
trăng. Anh lấy kính viễn vọng chuyên dùng ban đêm ra nhìn thì thấy một
cái hang núi nhỏ.

Phương Mộc vội vàng lao tới, giây phút bước vào trong động, anh

khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Cửa động vẫn còn một cây đuốc đã cháy hết. Đúng là chỗ này rồi.

Phương Mộc nghỉ một lát, rồi bắt đầu tìm lối vào ở xung quanh

động. Theo suy đoán của anh, khi đó anh nhận được ảnh do Lục Hải
Thao gửi ở chỗ này, như vậy lối vào sẽ chỉ ở quanh đây. Nhưng anh tìm
đi tìm lại trong phạm vi đường kính mười mét, gần như đã lật từng tảng
đá lên, bới tìm từng bụi cây vạt cỏ, nhưng vẫn không thấy tăm hơi lối
vào đó đâu. Phương Mộc nhìn đồng hồ đeo tay, đã gần hai giờ mười lăm
sáng, khoảng năm tiếng nữa thôi là trời sáng.

Không lẽ mình đã tìm nhầm chỗ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.