TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1650

Chưa kịp ấn số 0, anh đã nhìn thấy bóng người trên thành cốc lắc

mạnh, tiếp đó, "vù" một tiếng bên tai.

Phương Mộc né sang một bên, đúng lúc đó một thanh gậy nhựa

sượt qua vai anh, giáng mạnh xuống chiếc máy điện thoại, trong chớp
mắt chiếc điện thoại vỡ toác thành bốn phần.

Phương Mộc không kịp nghĩ nhiều, anh đập mạnh ra sau, chỉ nghe

thấy "ái" một tiếng. Khi quay đầu lại, gã bảo vệ đã ôm mắt ngã lăn
xuống đất. Phương Mộc lao ra khỏi phòng trực, bế thốc một cô bé lên rồi
chạy về phía cổng. Vừa chạy được mấy bước, anh liền nhìn thấy cánh
cổng điện đã bị đóng chặt, có mấy người đang chạy về phía mình.

Đã rơi vào ổ mai phục!

Phương Mộc quay đầu về phía ba đứa bé còn lại cuống cuồng hét

lên: "Chạy mau!"

Hoàn toàn không còn khả năng chạy được ra ngoài cổng, cách duy

nhất trước mắt là trốn trong nhà máy, rồi chờ cơ hội thoát khỏi vòng vây.

Phương Mộc dẫn mấy cô bé xông vào một căn nhà xưởng, vừa vào

bên trong, bèn cảm thấy một luồng hơi nóng xộc vào mặt. Phương Mộc
nhìn mấy đường ray trượt bằng thép chạy song song trên nóc nhà và hai
cái lò nung nhiệt độ cao bằng điện trở cực lớn, anh nhận ra chỗ này chắc
là xưởng đúc thép, vừa ra hiệu cho bốn cô bé tìm chỗ nấp, anh vừa quan
sát bốn xung quanh. Anh hét to: "Có ai không?"

Vừa há miệng, một luồng khí nóng bỏng liền xộc ngay vào cổ

họng, Phương Mộc ho lên sặc sụa. Nhưng đáp lại anh chỉ là tiếng máy
móc ầm ầm vang lên trong gian xưởng.

Phương Mộc hiểu ra đây là một nhà máy thép vẫn đang sản xuất,

nhưng toàn bộ công nhân đã bị dời đi nơi khác, với một mục đích duy
nhất, đó là để Phương Mộc và bốn đứa bé chết tại nơi đây.

Không còn thời gian để suy xét nhiều hơn, Phương Mộc quay

người đóng chặt cánh cửa lớn của gian xưởng, nhặt một cái xẻng cài vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.