TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1784

Cả hai vừa bước vào cửa, Vương Cách đã kêu lên: "Sấm vương đi

đâu thế? Bỏ bọn tôi ngồi lại chơi mạt chược… tôi thua Khánh Cương
mấy chục ngàn rồi đây này!"

Y Hồng Đạt cũng gạt đống quân bài vào giữa bàn, sa sầm nét mặt.

"Sấm vương có chuyện gì thì nói đi, hôm nay tôi rất bận."

Nhưng Tạ Sấm vẫn ung dung, gã cởi áo ngoài vứt lên ghế, rồi ngồi

xuống bên cạnh Y Hồng Đạt, hỏi: "Anh Y, chuyện hàng hóa của anh thế
nào rồi?"

Y Hồng Đạt nhìn Tạ Sấm, rồi lại nhìn hai người kia. Sắc mặt Đạt

càng tối sầm.

"Các vị đều biết cả rồi à?"

"Ở thành phố C này, đụng đến "tứ đại gia tộc" đâu phải chuyện

nhỏ!" Tạ Sấm mỉm cười. "Giấu thế nào được?"

Y Hồng Đạt chửi đổng một câu, rồi kể lại đầu đuôi câu chuyện. Kể

xong, cả bốn người đều im lặng. Lát sau, Vương Cách nhìn Tạ Sấm, hỏi:
"Sấm vương cho là thế nào?"

Tạ Sấm hơi trầm ngâm. "Tay lái xe của anh Đạt nói rằng, thằng cha

kia là gã lạ mặt, xe lắp biển số giả, gã hành động cũng rất nhanh gọn, e
không phải là tên kẻ cướp tầm thường." Tạ Sấm hơi ngừng lại, nhìn sang
Y Hồng Đạt. "Tôi cho rằng trong nội bộ của anh Y có kẻ phản trắc."

"Tôi cũng đang điều tra." Y Hồng Đạt cầm một quân mạt chược

lên rồi đặt "cạch" xuống bàn. "Lô hàng hơn một triệu tệ, dẫu nuốt rồi
cũng phải nôn ra!"

"Anh Y à, hàng, chưa đáng gọi là nhiều." Tạ Sấm cười. "Anh có

nghĩ xem, nó nuốt lô hàng ấy vì mục đích gì không?"

Đạt ngẩn người, rồi nhìn Trần Khánh Cương và Vương Cách.

"Ý của Sấm vương là…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.