TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1786

"Bấy lâu nay dân thành phố này đều gọi chúng ta là "tứ đại gia

tộc", mỗi người đều có địa bàn của mình, không ai đụng chạm đến ai, ai
kiếm tiền của người nấy." Tạ Sấm nhẩn nha nói. "Tuy nhiên, các anh có
nghĩ rằng, những ngày tháng này có thể kéo dài bao lâu không?"

Vương Cách cười ngượng nghịu. "Sấm vương nghĩ xa xôi thật!"

"Kinh tế thành phố C này phát triển ngày càng nhanh, thì miếng

bánh ga-tô này cũng ngày càng to. Nếu vẫn để bọn tép riu ấy ăn mấy tí
vụn rơi vãi thì chắc chắn chúng không chịu." Ánh mắt Tạ Sấm lần lượt
quét cả ba người. "Không được ăn no thì bọn chúng sẽ làm phản; đến lúc
đó, liệu bốn chúng ta có ứng phó nổi không?"

"Sấm vương đừng vòng vo tam quốc nữa." Trần Khánh Cương

trầm ngâm hồi lâu, rồi nói. "Thực ra anh định nói điều gì?"

"Thế giới này rất hiện thực. Giết phăng anh đi, thì tôi có thể làm

đại ca." Tạ Sấm giơ một tay ra, nắm thành nắm đấm. "Nếu không muốn
bị kẻ khác giết, thì chúng ta phải đoàn kết lại, hình thành một sức mạnh
không kẻ nào có thể lay chuyển nổi."

"Ý anh là…" Vương Cách nhìn sang hai bên. "Chúng ta… nên sáp

nhập à?"

"Hợp tác!" Ánh mắt Tạ Sấm sáng rực. "Hợp tác càng mạnh mẽ,

sâu hơn và triệt để hơn."

Y Hồng Đạt không thể hiện gì, chỉ nhìn Tạ Sấm, sau đó Đạt đứng

lên chỉnh đốn áo quần.

"Sấm vương nói xong chưa?" Y Hồng Đạt xoay người về phía cửa.

"Tôi còn có việc, tôi không ở lại được."

Nhìn theo Y Hồng Đạt đi ra, vẻ mặt Tạ Sấm không có gì thay đổi,

anh ta ngoảnh lại nhìn Trần Khánh Cương và Vương Cách.

"Hai vị thì sao?" Tạ Sấm hỏi: "Nghĩ thế nào, thì cứ nói ra?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.