TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1788

ngồi, nâng cốc bia mát lạnh lên hạ nhiệt đang bừng bừng trong người.
Quán bar Đại Ngư tạm thời trở lại yên tĩnh. Ánh sáng vẫn âm u tăm tối,
bầu không khí vẫn ám muội như trước. Một cô gái tóc buông chấm vai
ôm đàn ghi-ta bước lên sân khấu nho nhỏ ở góc quán bar. Sau một lát so
dây đàn, cô ngồi lên chiếc ghế cao, gảy đàn và cất khẽ tiếng hát bài "Ánh
trăng và trời mây".

Tiêu Vọng bước vào quán bar, tìm một chỗ ngồi bên chiếc bàn bỏ

trống, lặng lẽ ngắm nhìn cô ca sĩ.

Mỗi khi quá mệt mỏi, Tiêu Vọng thường đến quán bar Đại Ngư

này thư giãn, nghe cô ca sĩ ấy hát những bài hát tiếng Nhật. Nhân viên
của quán nói rằng cô ta tên là Bùi Lam, sinh viên học viện nghệ thuật
thành phố C, lúc ngoài giờ học thường đến đây hát để kiếm thêm chút
tiền tiêu vặt. Cô ta rất kỳ lạ, chỉ hát những bài mà mình thích, không chịu
hát theo yêu cầu của khách, và chỉ hát bài của Joe Hisaishi(19). Cứ thế,
người hâm mộ cô dần dần ít đi, nhưng cô cũng không khó tính, hát xong
vài bài, nhận chút tiền thù lao đáng thương rồi ra về.

19. Nhạc sĩ Nhật Bản, sinh 1960.

Tiêu Vọng cũng không hiểu tại sao mình lại thích nghe Bùi Lam

hát, chỉ biết mỗi khi nhìn thấy cô ta thì gã có cảm giác yên tình, dường
như các vụ đánh giết và cái tương lai đen tối u ám chẳng hề liên quan gì
đến mình. Gã không hiểu cô ta đang hát những gì nhưng gã mê đắm mái
tóc dài buông rủ của cô, những ngón tay lướt trên phím đàn của cô, đôi
mắt lim dim và đôi vai gầy guộc của cô.

Tiêu Vọng ngồi đó, một nửa khuôn mặt khuất trong bóng tối, nửa

đó có một vết thương khá to.

Không biết đến khi nào mình mới có thể tự hào với một danh phận

nào đó để ngồi ở đây nghe cô ta hát? Tiêu Vọng thầm nghĩ.

Một bài hát kết thúc, lác đác đó đây vang lên những tiếng vỗ tay.

Bùi Lam hơi nghiêng mình, bắt đầu hát bài "Đứa con lạc đường".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.