TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1819

"Đi tìm cành củi gì đó nhóm đống lửa để mọi người sưởi cho ấm."

Gã thuộc hạ mặt mũi vẫn còn những vết tím bầm chưa tan, gật đầu

rồi tập tễnh bước đi.

Lương Tứ Hải mở di động ra gọi Lương Trạch Hạo lần nữa. Vẫn

tắt máy. Hải nghĩ ngợi, rồi soạn mẩu tin nhắn gửi đi.

Thành phố C có biến động, không được ra sân bay. Phải rời đi

ngay. Sẽ liên lạc sau.

Hải gấp di động lại, lòng thầm cầu mong Hạo sau khi từ Hàn Quốc

về sẽ gọi ngay cho mình.

Hải đứng lên, nhìn mấy khu nhà cũng đang tối om. Nhìn xa hơn

nữa, là trung tâm thành phố C. Lúc này thành phố vẫn sáng trưng như
mọi ngày, hết sức náo nhiệt. Hải lặng lẽ ngắm nhìn vùng sáng ấy, như
đang cố nhận ra những đường phố và những kiến trúc quen thuộc.

Thời cuộc đã rõ ràng, đã khác trước, không còn cơ hội vươn lên

nữa. Cách duy nhất là đi khỏi nơi này, đi càng xa càng tốt. Trong thẻ
ngân hàng vẫn còn một trăm mấy chục ngàn tệ, mình sẽ giữ lại một ít,
còn lại sẽ chia cho các thuộc hạ thân tín để có lộ phí mà di tản. Sau đó sẽ
dẫn đứa con trai đi khỏi thành phố C. Còn sau đó thì… sẽ từ từ tính sau
vậy.

Chỉ hiềm…

Lương Tứ Hải bỗng điên tiết, nắm tay đấm mạnh vào bức tường xi

măng.

Không thể, không thể chấp nhận như thế. Mình đã lăn lộn mười

mấy năm trời, đâu dễ gì gây dựng được một địa bàn làm ăn, chỉ vì một lô
hàng chẳng đâu vào đâu mà phải buông xuôi tất cả? Hôm qua vẫn là một
đại ca đầy uy lực, chỉ sau một đêm biến thành con chó ghẻ phải đi chui
lủi lẩn trốn!

Nhưng, không chấp nhận thì sẽ thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.