TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1886

vào hành lang, anh bỗng nhớ ra phòng Dấu chân đặt ở ngay tầng 4. Anh
nghĩ ngợi một lát, rồi đi xuống tầng dưới, đến phòng Số liệu.

Anh cảnh sát trực ban ở phòng Số liệu đang ngáp dài, Phương Mộc

đưa cho anh ta mẩu giấy, anh muốn xem các vật chứng của vụ án mạng
xảy ra ở trường trung học số 47. Anh ta lật giở sổ sách, rồi bỗng mở to
mắt.

"Anh đến hơi muộn, đã có người cầm đi rồi!"

Trong phòng họp đang mù mịt khói thuốc lá. Phương Mộc đẩy cửa

bước vào, nhìn thấy Dương Học Vũ đang ngồi bất động, hai tay đặt trên
bàn, hết sức chăm chú nhìn các thứ đang bày trước mặt. Thấy có người
bước vào, anh phải nhìn đến mấy giây mới nhận ra Phương Mộc, dường
như tâm trí anh vẫn chưa thoát ra khỏi dòng suy nghĩ.

"Đến sớm thế?" Phương Mộc nói. Anh nhìn các thứ vật chứng đặt

trong túi niêm phong: cuốn sách bài tập toán, két sắt, giấy và bút máy,
vết máu khô dính trên đó đã biến thành màu nâu đen; các chữ số và các
chữ cái màu sắc quái dị trông chẳng khác gì bùa chú đòi mạng.

Dương Học Vũ chỉ im lặng, anh chỉ tay vào hộp thuốc đặt bên

cạnh ra hiệu Phương Mộc cứ châm thuốc mà hút.

Phương Mộc cũng không khách sáo, anh cầm điếu thuốc lên châm

lửa, im lặng nhìn Dương Học Vũ.

"Theo anh thì…" Dương Học Vũ đưa điếu thuốc đã cháy gần hết

lên môi,"… thì đây là một kẻ như thế nào?"

Phương Mộc mỉm cười: "Như cách nói của một số người trên

mạng, hắn là một đại hiệp."

Dương Học Vũ "hừ" một tiếng rồi nói: "Nếu hắn là đại hiệp thì

chúng ta là gì? Là ưng khuyển à?"

"Nói đùa thôi mà!" Dương Học Vũ không tiếp lời khiến Phương

Mộc có phần ngượng nghịu. Anh đứng lên, tay sờ các túi đựng vật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.