TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1888

Tính toán. Đáp số. Mật mã. Di động. Máu càng chảy ra càng chậm.

Bàn tay càng lúc càng bất lực.

Có lẽ trong mấy tiếng đồng hồ tuyệt vọng ấy anh sẽ nghĩ đến thằng

bé đáng thương kia?

Liệu anh có nghĩ rằng, nếu khi đó mình đối xử tốt một chút với

thằng bé, thì mình đâu phải chạy thi với tính mạng của mình như đêm
nay?

Hối hận.

Rất có thể, mục đích cuối cùng của hung thủ không phải là giết

Ngụy Minh Quân, mà là hành hạ anh, sự hành hạ này không nhằm vào
thể xác mà chủ yếu là hành hạ về tinh thần.

Có vẻ như hung thủ là người có quan hệ rất thân với Vu Quang,

hoặc ít ra là, vì cái chết của Vu Quang nên y nảy sinh mối căm thù ghê
gớm đối với Ngụy Minh Quân. Nhưng cho đến giờ, mọi chứng cứ cho
thấy hung thủ và Vu Quang không có một mối quan hệ xã hội nào, thậm
chí có thể là chưa từng biết nhau.

Làm gì có ai lại đi mạo hiểm giết người vì một người chưa từng

quen biết?

"Có lẽ…" Dương Học Vũ tay sờ cằm. "Là những người đã từng

trải qua cảnh ngộ như Vu Quang cũng nên?"

"Nếu thế thì diện tình nghi sẽ quá rộng." Phương Mộc gượng cười.

"Bất cứ ai đã từng trải qua thời học sinh đều không thể không bị thầy cô
giáo mắng mỏ. Vả lại, hung thủ trong vụ này có lẽ là người đã trưởng
thành, nếu không, y không thể suy nghĩ tính toán tỉ mỉ đến thế."

"Có thể là, nỗi đau trong thời kỳ là học sinh khiến y có sự đồng

cảm sâu sắc với Vu Quang, thôi thúc y giết người."

"Càng không có khả năng này." Phương Mộc lắc đầu. "Nói cho

công bằng, thì thầy giáo Ngụy Minh Quân trách phạt Vu Quang tuy có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.