TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1913

Hình như ông ta đã từng nhìn thấy nó, nó là con vật cưng của một

gia đình nào đó ở tiểu khu này. Mọi người đều đã nhận được tiền đền bù,
và khi đi tìm thuê nhà mới thì con chó này cũng bị bỏ rơi giống như
những ngôi nhà cũ kỹ ở đây.

Xung quanh đều vắng lặng, có tiếng loa phát thanh là giọng một

phụ nữ đang lặp đi lặp lại những câu tẻ ngắt: "Tuân thủ pháp luật, bàn
giao nhà cửa là nghĩa vụ của mỗi công dân…" Ông ta đứng dưới tòa nhà
số 7, ngoảnh lên nhìn cái loa oang oang treo trên nóc nhà, tức giận nhổ
một bãi nước bọt, lẩm bẩm chửi bới tục tĩu, sau đó bước lên cầu thang
ngoài trời gắn bên tòa nhà.

Ông nhớ đến cái cánh cửa chống trộm vừa lắp đặt cách đây không

lâu, ông đang bước đi trên những bậc cầu thang chất đầy các thứ linh
tinh. Khi rẽ vào tầng 4, ông nhìn thấy cánh cửa sắt sơn xanh sẫm của nhà
mình. Nó rất dày nặng vững chắc đáng tin, điều quan trọng hơn nữa là nó
vẫn nằm đó không suy suyển. Ông hài lòng yên tâm vỗ tay lên nó, rồi rút
chìa khóa…

Bỗng nhiên ông chợt nhìn thấy một vật lạ vốn dĩ không có ở khu

vực này.

Bên phải ông vốn là hành lang thoáng đãng, nhưng lúc này…

Ông quay người sang, và kinh ngạc há mồm trợn mắt.

Một cái túi nước to tướng được treo trên trần hành lang. Sở dĩ ông

cho rằng nó là túi nước vì lúc này vẫn nhìn thấy những giọt chất lỏng
nhàn nhạt đang rơi xuống, hành lang bên dưới nó là một vũng nước rộng
khoảng hai mét vuông, trông đùng đục nhơm nhớp, hình như lẫn lộn
nhiều thứ gì đó.

Ông thấy tởm lợm ghê cổ nhưng vẫn rất tò mò. Ông nhìn xung

quanh, rồi từ từ bước đến gần cái túi nước.

Chắc chắn cái túi này không phải vật dụng thường dùng của mọi

nhà, ông không biết tác dụng của nó là gì và càng không biết trong túi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.