TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1944

thèm thuồng nhìn cái nồi hấp, chị Triệu cười, mắng một câu, chúng
"òa…" rồi lại chạy ào ra.

Mọi người ngồi quanh bàn ăn, vừa chờ bánh bao chín vừa làm các

việc lặt vặt, Phương Mộc đang bóc tỏi và nghe chị Triệu và Á Phàm
đang nhỏ to chuyện trò. Rất nhanh, anh đã chẳng còn việc gì để làm nữa.
Anh thoáng nghĩ ngợi, rồi rút bao thuốc bước ra ngoài nhà ăn.

Mưa đã rơi, gió cũng đã nhẹ đi nhiều, bầu trời xám xịt. Những làn

mưa nhỏ rơi xuống trông chúng như những sợi dây thép mảnh mai lấp
lánh. Phương Mộc đứng tựa vào bên cửa lặng lẽ nhìn cảnh sân vườn
trong mưa.

Đã là giữa thu, đám thực vật xanh xanh mọc thấp đã bắt đầu có vài

cành lá úa vàng, được gội dưới mưa, chúng dường như khôi phục được
một phần sức sống. Nhưng những bông hoa còn sót lại thì không được
may mắn như vậy, vài cánh hoa cố níu giữ được chút sắc hồng thì lại bị
mưa vùi dập tan tác. Phương Mộc chầm chậm rít thuốc lá và nhả ra
những vòng khói tròn tròn, rất nhanh tan biến trong làn nước mưa xối xả.

Mưa thu, cũng sẽ kèm theo cái lạnh. Nhiệt độ trong vài hôm tới

chắc sẽ xuống thấp. Phương Mộc ngẫm nghĩ, có lẽ nên mua thêm cho
Liêu Á Phàm mấy bộ quần áo. Việc này khiến anh rất đau đầu, chi bằng
để cho cô ấy tự đi mua thì hơn.

Và, cô ấy bị cảm, liệu có nặng hơn nữa không?

Nghĩ đến đây, Phương Mộc bỗng ý thức được rằng "cô ấy" chính là

Mễ Nam.

"Đang nghĩ gì thế?"

Một giọng nữ cắt ngang dòng suy nghĩ của Phương Mộc. Anh

ngoảnh sang nhìn. Lục Hải Yến đang đứng bên cửa mỉm cười nhìn anh.

"Không… chỉ đứng hút điếu thuốc thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.