TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1951

không thể nhận ra đặc điểm của cái đầu, chỉ có cảm giác vóc người hắn
gầy guộc nhỏ thó.

Phương Mộc lớn tiếng quát: "Ai đang làm gì ở kia?"

Đối phương giật mình, khẽ kêu lên một tiếng và lập tức chiếu đèn

pin trở lại phía Phương Mộc.

Phương Mộc đưa tay che đầu, đề phòng đối phương bất ngờ tấn

công, bỗng anh nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Là anh đấy à?"

Phương Mộc bỗng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng lập tức băn

khoăn.

"Sao em lại đến đây làm gì?"

Luồng sáng đèn pin dịch chuyển khỏi khuôn mặt Phương Mộc, đối

phương cởi bỏ cái mũ trùm đầu, khuôn mặt hơi hốc hác nhợt nhạt của
Mễ Nam hiện ra.

"Em đang muốn hỏi anh thì có. Anh làm em giật cả mình."

Giọng Mễ Nam nói trong hơi thở gấp gáp, có vẻ như cô chưa thật

hoàn hồn. Rồi cô lên cơn ho rũ rượi.

Phương Mộc vội bước đến, nhẹ tay đấm lưng cho cô. Mễ Nam né

tránh một cách bản năng, rồi ngay ngắn đứng nguyên tại chỗ.

Mễ Nam hồi lâu sau mới dứt cơn ho. Phương Mộc hỏi: "Em đang

ốm, sao lại chạy đến đây làm gì?"

Mễ Nam nhìn anh, rồi nhìn sang chỗ khác.

"Hiện trường có một vấn đề, em muốn quan sát lại." Cô chỉ tay

xuống sàn hành lang.

Đó là một mảng sàn còn ướt, nước đang dần khô, xung quanh đã

hiện ra các vệt xi măng màu xám. Phương Mộc nghĩ ngợi. Vị trí ấy ở
ngay dưới cái túi nước mà hung thủ treo hôm nọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.