TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1965

"Anh đừng quái dị như thế được không?" Phương Mộc hơi sa sầm

nét mặt. "Điều ấy thì can gì đến anh?"

"Tất nhiên là có chứ!" Học Vũ bỗng cất cao giọng. "Mễ Nam là

người của đơn vị bọn tôi, và cũng là… cô em bé nhỏ của tôi. Anh thì sắp
cưới đến nơi, anh nên ý tứ giữ gìn một chút được không?"

"Anh quá chén rồi thì phải?" Phương Mộc ngán ngẩm không sao

chịu nổi và cũng không muốn đôi co với anh ta nữa, anh vẫy tay gọi
nhân viên nhà hàng đến: "Cho thanh toán!"

Học Vũ nhất quyết không cho Phương Mộc trả tiền, cả hai tranh

nhau trả, cuối cùng Học Vũ đặt hai tờ 100 tệ xuống bàn rồi bỏ đi.
Phương Mộc thấy anh ta bước đi loạng choạng, bèn nói sẽ chở anh về
nhà nhưng Học Vũ quyết không chịu, Phương Mộc đành gọi taxi đưa
anh ta về.

Về đến nhà đã là 1 giờ sáng, Phương Mộc bỗng nghĩ đến một việc,

anh vội mở di động xem nhưng không thấy có tin nhắn nào. Ngẫm nghĩ
một lát, anh soạn đi soạn lại một tin nhắn, cuối cùng anh chỉ gửi đi mấy
chữ: đã về đến nhà chưa?

Gửi tin đi rồi, vẫn không thấy Mễ Nam hồi âm. Có lẽ cô ấy đã đi

ngủ. Phương Mộc nghĩ thế nhưng vẫn không thể tự an ủi mình rồi yên
tâm nằm ngủ.

Liêu Á Phàm không có nhà, không như mọi hôm hễ anh về đến

nhà là vang vang tiếng ti vi hoặc thỉnh thoảng lại tút tút tiếng chuông di
động, lúc này căn nhà nhỏ yên tĩnh hết mức. Phương Mộc ngồi tựa vào
sofa, và bỗng cảm thấy toàn thân đau ê ẩm. Anh ngồi im một lúc, cảm
nhận từng tí một cái cảm giác đau thấm thía từ trong xương cốt lan ra.

Chừng nửa giờ sau, di động của Phương Mộc vẫn im ắng. Anh

nghĩ ngợi, rồi đặt ngón cái lên phím gọi cho Mễ Nam nhưng anh cứ đặt
tay rất lâu mà không gọi. Cuối cùng anh bực mình ném di động lên sofa,
đứng dậy bước vào gian bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.