TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2126

"Nhưng Nhị Bảo thì sẽ thế nào?"Phương Mộc ngẫm nghĩ. "Hay là

để tôi tạm đón cháu về nhà tôi?"

"Không sao. Tôi sẽ bảo cô nhân viên cửa hàng chăm sóc cháu Nhị

Bảo." Giang Á vỗ vai Phương Mộc. "Anh cứ yên tâm, chỉ cần chuẩn bị
đủ đồ ăn cho chú nhóc ấy, nó sẽ rất ngoan."

Phương Mộc vừa buồn cười vừa ái ngại, lắc đầu nói: "Chú nhóc ấy

như con mèo hay ăn!"

Đang nói chuyện thì Á Phàm chạy vào. Cô mặc bộ quần áo nhung

mới, đi đôi bốt mới, đứng bên giường xoay người một vòng.

"Anh thấy thế nào? Có đẹp không?"

Phương Mộc nhìn một lượt, thấy quần áo vừa khít. Rồi hỏi: "Giày

thì sao?"

"Cũng được." Á Phàm tỏ ra rất thoáng. "Hơi rộng một chút, nhưng

không vấn đề gì."

"Anh Phương Mộc thật chu đáo quá." Giang Á mỉm cười, nói. "Á

Phàm thật có phúc."

Á Phàm cười rất tươi, ánh mắt cô sáng lên nhìn Phương Mộc. Anh

vội nhìn xuống, rồi xe đồng hồ, nói: "Anh đi đây, chiều còn phải làm
việc."

Rồi anh vẫy tay chào Giang Á, bước ra khỏi phòng 219. Vừa đi

được mấy bước thì phía sau vang lên tiếng bước chân nghe giòn tan.

Phương Mộc ngoảnh lại, thấy Á Phàm đang tung tăng nhảy chân

sáo đến gần, kéo cánh tay anh, tươi cười: "Em tiễn anh ra. Nhân thể thay
quần áo nữa."

"Thay để làm gì?" Phương Mộc khẽ giật ra. "Cứ thế mà mặc đi!"

"Không. Mặc để làm việc thì tiếc lắm." Cô cúi nhìn đôi bốt mới

tinh bóng loáng. "Trong bệnh viện đâu có rét, tan tầm em lại mặc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.