TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2160

Ý nghĩ của Nhậm Xuyên không phải không có lý, với tình hình

hiện nay, nhà riêng hay cơ quan của ông ta không đủ độ an toàn tuyệt
đối. Cơ quan công an luôn được canh gác nghiêm ngặt, thì là nơi bảo vệ
yên tâm nhất.

Nhưng Phương Mộc cũng không ngờ sếp trưởng khu lại không

đồng ý với yêu cầu của Nhậm Xuyên.

"Giữ hắn ta ở lại đây, tất nhiên là biện pháp an toàn nhất, nhưng…"

Mắt ông sáng rực nhìn Phương Mộc. "Anh muốn bảo vệ cái đồ khỉ ấy
hay anh muốn bắt thằng cha Ánh sáng thành phố ?"

Phương Mộc nín lặng.

"Không để cho Nhậm Xuyên bị xâm hại, đương nhiên là mục đích

chủ yếu của chúng ta, nhưng sau đó thì sẽ thế nào? Không thể để anh ta
ở lại đây mãi mãi! Và, ai dám chắc sau này sẽ không xuất hiện những gã
na ná như Nhậm Xuyên?" Dương Học Vũ cũng khuyên Phương Mộc.
"Câu chuyện này đã khiến anh em ta mệt đứt hơi rồi, chi bằng nhân đây
tóm bằng được gã Ánh sáng thành phố để sau này được yên ổn dài lâu."

Có thể nói thẳng ra là, coi Nhậm Xuyên là mồi câu cá để câu con

nhân ngư hung hãn Ánh sáng thành phố!

Phương Mộc vẫn cảm thấy không thỏa đáng, dù anh cũng từng có

ý nghĩ lợi dụng Nhậm Xuyên để nhử thằng cha Ánh sáng thành phố ló
mặt ra, nhưng với tình thế trước mắt, mà cảnh sát cứ làm như vậy thì
không công bằng cho Nhậm Xuyên, và tỷ lệ rủi ro cũng rất cao, biết đâu
thằng cha nhân ngư Ánh sáng thành phố sẽ đớp mất con mồi.

Nhưng ý của sếp trưởng khu đã quyết, và ông liền ra lệnh chuyển

Nhậm Xuyên đến một nơi khác để bảo vệ.

Lúc này đã là 6 giờ 40 phút ngày 27 tháng 11. Còn hơn 50 giờ nữa

sẽ đến kỳ hạn chết chóc mà gã Ánh sáng thành phố công bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.