TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2162

Anh không dỗ dành nó vội, anh lập tức mở ba lô xem lại, thấy vẫn

bình thường, bấy giờ anh mới yên tâm.

Nhớ lại tình huống vừa rồi mà sợ hết hồn. Anh gắt ầm lên với

thằng bé: "Đã nói rất nhiều lần rồi: không được đụng đến các thứ của
người ta nghe chưa?"

Vừa nói xong anh lại thấy mình thật nực cười. Nếu thằng cu béo

nghe hiểu anh nói gì, thì nó đâu cần anh phải chăm sóc?

Cu béo sợ quá, gào khóc càng to. Anh vội tươi cười và dỗ dành nó,

cuối cùng anh mở tủ lạnh lấy ra một thanh lạp xường đưa cho nó. Nó liền
im bặt không khóc nữa.

Anh vừa bực mình vừa buồn cười, đứng nhìn nó một lúc, rồi đưa

tay lên nhìn đồng hồ. Cũng không còn sớm nữa.

Nhậm Xuyên được chuyển đến một khách sạn nhỏ ở ngoại thành.

Cảnh sát lựa chọn ở đây vì nó tương đối hẻo lánh, khó bị phát hiện; mặt
khác, nếu Ánh sáng thành phố hành động được việc bằng thủ đoạn gì đó
có sức phá hoại rất lớn thì ở nơi ngoại ô vắng vẻ này cũng không đến nỗi
để lại hậu quả quá nghiêm trọng.

Nhậm Xuyên rất không muốn đi khỏi khu công an, ông ta gần như

bị cảnh sát áp giải lên xe để đi. Tuy nhiên, khi xe chạy đến gần khách sạn
thì ông ta cũng đã bình tĩnh trở lại, không ngớt nhìn ra ngoài cửa kính xe,
hình như để quan sát xem đây là khu vực nào.

Khách sạn nhỏ này ngày trước vốn là nhà nghỉ của một xưởng hóa

chất ở ngoại thành, là một ngôi nhà ba tầng. Khi xưởng hóa chất chuyển
đi, họ nhượng lại cho một tư nhân. Nhìn khung cảnh của họ, có vẻ như
kinh doanh chẳng mấy hiệu quả, nhưng cảnh sát khu vực hé lộ rằng
khách sạn mi-ni này đâu có trông vào kinh doanh để kiếm sống, thực
chất nó là một tụ điểm đánh bạc và mua bán dâm. Có lẽ là vì nguyên
nhân ấy cho nên khi cảnh sát đặt vấn đề trưng dụng thì chủ khách sạn im
re không dám từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.