TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 220

Anh lần túi áo lấy ra một gói khăn giấy bên trên in hai trái tim lồng

vào nhau. Nước mắt lại trào ra.

Đừng nghĩ nữa. Phương Mộc kiên quyết nhắc mình, và cố lau

nước mắt.

Lúc cất tệp khăn giấy vào túi, anh đụng thấy một vật cưng cứng

bèn lấy ra. Đó là nửa bao thuốc lá của Vương Kiện để lại.

Phương Mộc rút ra một điếu, châm lửa, rít rõ mạnh.

Ngô Hàm hơi ngạc nhiên: "Cậu biết hút từ khi nào thế?"

Đôi mắt hơi sưng của Phương Mộc tươi cười: "Mới gần đây thôi."

Ngô Hàm nhìn đốm lửa điếu thuốc lúc sáng lúc tối, chìa tay ra.

"Cho tôi xin một điếu."

Cả hai ngồi ở bậc thang lặng lẽ hút thuốc. Hết điếu này đến điếu

khác. Chẳng mấy chốc, dưới chân họ là một vốc đầu mẩu thuốc lá.

Hút hết điếu cuối cùng, Phương Mộc cúi đầu lặng lẽ ngồi một lúc,

rồi bỗng nói: "Cảm ơn Tam ca."

Ngô Hàm mỉm cười, rồi ngây nhìn các bậc cầu thang bên dưới. Lát

sau cậu ngoảnh sang Phương Mộc: "Việc ấy, có tiến triển gì không?"

Ánh mắt Phương Mộc bỗng thẫn thờ, anh chỉ im lặng lắc đầu.

Ngô Hàm cũng im lặng đến mấy phút. Rồi cậu bỗng nói: "Phương

Mộc."

"Sao?"

"Nói thật đi, cậu có nghi ngờ tôi không?"

Phương Mộc gượng cười, "Tôi đã nói rồi, không liên quan gì đến

cậu cả."

Ngô Hàm lắc đầu, "Tôi không nghĩ thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.