TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2241

Cánh cửa gỗ này không khóa, chỉ có một tay nắm bằng đồng đã gỉ

xanh lét. Phương Mộc nhìn Mễ Nam, rồi anh cúi xuống cầm cái tay nắm
ấy kéo mạnh lên trên. Cánh cửa gỗ khá nặng, kêu lên ken két, rồi nó bị
lật hẳn lên; cùng lúc, có một mùi hôi khét khé mũi bốc ra.

Phương Mộc hít hít… rồi cau mày. Anh rọi đèn pin xuống, phía

dưới là một cái thang sắt đã hoen gỉ nham nhở. Phương Mộc đặt chân
xuống, rồi thử nhún người, cái thang sắt rung rung nhưng không đến nỗi
bị gãy. Anh ngậm đèn pin, rồi từ từ lần từng bậc thang đi xuống. Mấy
giây sau anh đã đứng giữa căn hầm.

Căn hầm này rộng hơn chục mét vuông, cao khoảng hai mét. Ở

giữa là khoảng trống, ba vách xung quanh chất những cái thùng gỗ đã
mục, bên trên xếp bừa bãi những bao giấy dầu chống thấm. Phương Mộc
bước lại gần, thận trọng mở một túi ra xem, bên trong toàn là ngòi nổ
chậm. Anh lại mở một túi khác, thì không có gì, chỉ còn lại một nhúm
hạt kết tinh lóng lánh trong suốt.

Mễ Nam cũng bước xuống thang sắt rồi vào căn hầm. Thấy

Phương Mộc đang đứng bên đống hòm gỗ, cô bèn bước lại.

"Đây là gì thế?"

Phương Mộc cầm một hạt tinh thể lên soi đèn pin các phía nhìn rất

kỹ. Hạt tinh thể lấp lánh dưới ánh đèn, rất đẹp mắt. Anh đưa lên mũi
ngửi, không thấy có mùi gì rõ rệt.

Phương Mộc nhìn ngòi cháy chậm, rồi lại nhìn các hòm gỗ khác,

khẽ nói: "Có thể là thuốc nổ Amoni Nitrat."

Nghe xong, Mễ Nam lập tức lấy ra chiếc túi nilon rồi hứng lấy

những hạt tinh thể trong tay Phương Mộc.

Cha Cẩu Đạn là thợ mỏ, cất giữ thuốc nổ ở nhà là chuyện thường

tình. Liệu có phải thuốc nổ Amoni Nitrat mà Ánh sáng thành phố sử
dụng không mua ở bên ngoài mà là lấy ở kho của nhà mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.