TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2299

Vừa nhìn được vài ba tấm bia thì anh nhận ra mình đã từng đến

đây. Anh đứng nguyên tại chỗ nhẩm đếm… rồi bước lại. Thì ra là tấm
bia của thầy Châu. Phương Mộc không có thời gian để nán lại nữa, anh
vội cúi đầu làm lễ rồi tiếp tục bước đi xem xét.

Hàng thứ tư cũng không có bia mộ của Tôn Phổ.

Sang hàng bia thứ năm, Phương Mộc tăng tốc xem xét. Những

hàng chữ họ tên và chân dung xa lạ lướt qua dưới ánh sáng đèn. Những
tấm bia nhấp nhô cao thấp chẳng khác gì những vong linh đang đứng chờ
được phỏng vấn, "họ" đứng nghiêm, cúi đầu, và liếc nhìn người đàn ông
ở thế giới khác hẳn với họ, hình như họ đang thầm thở than cho cái chết
của mình và ghen tị với anh vẫn đang được sống.

Cái cảm giác này khiến Phương Mộc thấy rất không dễ chịu,

nhưng đâu còn lựa chọn nào khác, anh mím môi tiếp tục bước đi. Nhưng
càng đi thì tâm trạng anh càng rối bời. Hình như hơi thở của các vong
linh cùng liên kết thành một tấm lưới vô hình bủa vây anh, anh không
thể thoát ra.

Phương Mộc dừng bước, cố ép mình bình tĩnh trở lại, anh hít thở

mấy hơi thật sâu, rồi vừa đi vừa nhẩm đọc họ tên trên các tấm bia để tự
làm loãng ý nghĩ của mình.

Khi sắp đi hết hàng bia mộ này, một dòng chữ họ tên lại đập vào

mắt anh: Dương Cẩm Trình. Và gần như đồng thời miệng anh cũng
nhẩm đọc ba chữ này.

Anh ngây nhìn tấm bia mộ, trong tấm ảnh, Dương Cẩm Trình mặc

comple, thắt cà vạt; hình ảnh gã đàn ông tự tin đến mức ngạo mạn, tự coi
mình là tài giỏi hiện ra như thật.

Phương Mộc ngoảnh đầu nhìn mấy hàng bia phía sau. Chúng đứng

xếp hàng chỉnh tề và cũng đang im lặng nhìn lại anh.

Ở đây liệu còn những nhân vật nào mà Phương Mộc đã từng giao

tiếp trong đời?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.