TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 232

Sân trường tịnh không một bóng người, chỉ thấy những ngọn đèn

đường nhấp nháy một cách bất lực. Phương Mộc và Ngô Hàm sánh vai
bên nhau đi dưới những ánh đèn đan chéo. Phương Mộc nhận ra Ngô
Hàm luôn thục tay vào túi áo, vẻ mặt rất cảnh giác.

Có người bạn như thế này đồng hành, thật sự không có gì phải sợ

hãi cả.

Về đến trước khu ký túc II, Phương Mộc đưa tay thử đẩy cổng.

Đúng như dự đoán, cổng đã khóa. Anh vừa định gõ cửa thì Ngô Hàm đã
kéo lại.

"Đừng gọi cô Tôn Mai kẻo sẽ lại bị ăn mắng. Tôi có chìa khóa đây

rồi."

Nói rồi Ngô Hàm kéo cánh cổng hé ra một khe nhỏ, đưa chìa khóa

vào. Mấy giây sau, khóa đã được mở, cậu rút then sắt ra.

"Vào đi! Nhẹ chân thôi."

Cả hai rón rén bước vào khu nhà ký túc, đặt chân lên bậc cầu

thang. Phương Mộc vừa định đi lên thì Ngô Hàm đi sau bỗng dừng lại.

"Sao?"

Phương Mộc đứng trên bậc thang ngoảnh đầu hỏi. "Tam ca sao

thế?"

Ngô Hàm nghiêng đầu, nhìn hút về cầu thang ở đầu kia hành lang.

"Phương Mộc, vừa nãy cậu không nhìn thấy gì à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.