TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 234

Ngô Hàm đi sát vào tường, nhanh chóng, không một tiếng động,

tiếp cận cầu thang. Phương Mộc đi theo sau đồng thời lắng nghe động
tĩnh ở hai bên.

Lúc sắp bước đến đầu cầu thang, Ngô Hàm thò tay vào túi áo. Một

con dao găm cỡ lớn xuất hiện trong tay.

Phương Mộc ngạc nhiên. "Tam ca, cậu…"

Ngô Hàm khẽ "suỵt…" một tiếng.

"Tôi mua nó sau khi ra viện." Rồi cậu hạ thấp giọng, "Nếu lại gặp

hắn, tôi sẽ không dễ bị hắn quật ngã như lần trước đâu."

Rồi Ngô Hàm mở lưỡi dao ra. Ánh thép sáng lạnh lấp loáng dưới

ánh đèn yếu ớt. Nhìn thấy con dao, Phương Mộc bỗng có cảm giác căng
thẳng không rõ nguồn cơn, bàn tay anh bỗng rớm mồ hôi lạnh.

Cầu thang không có ai cả. Ngô Hàm ngoảnh lại ra hiệu cho

Phương Mộc đi theo mình lên gác.

Vừa lên đến tầng 2, Ngô Hàm chợt biến sắc và ngồi thụp xuống,

Phương Mộc thấy thế cũng ngồi xuống theo, không dám thở mạnh.

Mấy giây sau, thấy xung quanh vẫn yên tĩnh như thường, Phương

Mộc thận trọng nghiêng người thò đầu ra nhìn lên phía trên cầu thang.

Không thấy có gì lạ. Rồi anh quay lại nhìn Ngô Hàm. Rõ ràng Ngô

Hàm đã phát hiện ra điều gì đó, cậu ta cau mày rõ chặt, hai mắt nheo lại,
hình như đang muốn nắm bắt một thứ âm thanh nào đó. Phương Mộc
cũng chú ý lắng nghe nhưng không nghe thấy gì hết.

Sắc mặt Ngô Hàm càng lúc càng nghiêm trọng khiến Phương Mộc

cũng cảm thấy hơi cuống.

"Cậu đã nghe thấy gì à?"

Ngô Hàm ngoảnh lại, thì thào hai chữ: tầng 6.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.