TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 236

Ngần này câu hỏi khiến Phương Mộc mất khả năng suy nghĩ và

hành động, anh chỉ biết đứng nghệt ra. Còn Ngô Hàm thì rất tỉnh táo, tiếp
tục nhẹ chân bước vào tầng 6. Ngô Hàm quan sát thật kỹ ổ khóa cửa, rồi
khẽ đẩy cửa, và ngoảnh lại vẫy tay ra hiệu cho Phương Mộc lên theo.

Phương Mộc thận trọng bước vào cửa sắt, thấy Ngô Hàm đang lom

khom ở một góc hành lang, thò đầu vào rồi lại lùi ra ngay.

Phương Mộc áp lưng vào tường, nhích dần từng bước, vừa định

hỏi "tình hình ra sao" thì sắc mặt Ngô Hàm khiến anh phát hoảng giật
mình.

Mặt Ngô Hàm tái nhợt, cơ mặt vặn vẹo vì căng thẳng. Cậu đang từ

từ đứng lên, vừa lắng nghe động tĩnh ở hành lang vừa ra hiệu cho
Phương Mộc ghé tai lại gần.

"Có một người… đã vào gian phòng cuối cùng."

Phương Mộc kinh ngạc. "Cậu nhìn rõ là ai không?"

"Không. Chỉ thấy bóng người. Nhưng…" Ngô Hàm dường như cố

vắt óc suy nghĩ. "…Hình như trông rất quen."

Phương Mộc cảm thấy đôi môi mình đã khô quăn.

"Ta nên làm gì, Tam ca? Báo cảnh sát…"

Ngô Hàm nghĩ ngợi rồi khẽ nói: "Đừng vội. Có lẽ hắn không phải

kẻ xấu. Ta cứ xem xem sao đã…"

Nói rồi Ngô Hàm lại nhìn quanh quan sát, thấy không có ai khác,

cậu ta bèn bước ra chỗ góc ngoặt, vẫy tay gọi Phương Mộc. Cả hai cùng
rón rén bước về phía đầu cùng hành lang.

Ngô Hàm đi trước, Phương Mộc đi sau. Cả hai đã bước đến cửa

gian phòng. Cửa đóng, nhưng vẫn có thể nhìn qua khe thấy bên trong có
ánh đèn rất yếu. Ngô Hàm áp tai vào cánh cửa nghe ngóng, lát sau cậu
đứng thẳng người lên, thì thầm rất khẽ với Phương Mộc: "Bên trong có
người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.