TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2343

ăn mặc giống hệt hôm qua, biết ngay là anh chàng này không hề thay
quần áo và cũng bỏ cả ăn.

"Này cậu…" Thái Vĩ trầm ngâm một lát, rồi chậm rãi nói: "Cậu

hãy ra ngoài đi lại, vận động…"

Phương Mộc không có phản ứng gì, vẫn ngồi đờ đẫn nhìn ra phía

trước, bất động.

"Nếu cậu cứ tiếp tục thế này thì chỉ có thể…" Thái Vĩ cầm chiếc áo

khoác của Phương Mộc ném vào người anh: "…Hoặc là cậu sẽ hóa điên,
hoặc cậu sẽ khiến bọn tôi hóa điên!"

Hai chữ "bọn tôi" bao gồm Thái Vĩ và cả Mễ Nam.

Kể từ sau buổi tối hôm nọ, Mễ Nam không gọi điện cho Phương

Mộc lần nào nhưng hàng ngày cô đều gọi điện cho Thái Vĩ hỏi thăm về
tình hình Phương Mộc.

Cô cũng đã biết, nếu Phương Mộc không hiểu lầm rằng Giang Á

định ra tay với cô, thì Liêu Á Phàm đã không phải bỏ mạng.

Sau bao tháng trời suy đoán, băn khoăn, Mễ Nam đã hiểu rõ vị trí

của mình trong lòng Phương Mộc. Nhưng cô vẫn chưa kịp cảm nhận
niềm hạnh phúc và niềm vui này, bởi vì câu trả lời mà cô cảm nhận được
đã phải đổi bằng tính mạng của một cô gái.

Mễ Nam không xin lỗi Phương Mộc và càng không trách gì anh;

gần như "gàn dở", cô dốc sức vào việc thu thập mọi dấu vết trong cái
gian xép chứa đồ tạp vặt của bệnh viện. Liền mấy ngày mấy đêm cô
không ngủ cũng không nghỉ ngơi.

"Cậu đừng phụ lòng bọn tôi." Thái Vĩ khẽ nói. "Nhất là Mễ Nam,

cô ấy sắp hóa điên rồi!"

Cái tên này khiến sắc mặt Phương Mộc có chút thay đổi, khuôn

mặt anh có nét hối hận xen lẫn bi thương. Tuy nhiên vài giây sau đó anh
cũng gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.