TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2441

lực Đồng Phát. Lúc này đang buổi sáng, cả khu vực hết sức vắng vẻ. Chỉ
nhìn thấy vài ông bà già ánh mắt đùng đục, bước chân chậm chạp đang
đi bách bộ. Ngụy Nguy đứng bên cửa một lát, kéo cổ áo cho khít thêm,
rồi cúi đầu bước ra. Khi vừa cất bước, cô bỗng cảm thấy có điều gì đó
không bình thường.

Cô bất giác ngoảnh đầu lại, thì nhìn thấy ở ban công tầng 1 có một

bé gái khoảng mười tuổi đang áp vào ô cửa kính lặng lẽ nhìn cô.

Nhiệt độ ở ban công rất thấp, đã có một lớp băng mỏng bám ở ô

kính phía sau chấn song sắt. Trong lớp hoa băng đầy mỹ thuật và phân
lớp rành rọt ấy có một mảng bị hơi ấm làm tan ra. Nó khoanh tròn khuôn
mặt ửng đỏ như trái táo của bé gái. Nhận ra ánh mắt của Ngụy Nguy, bé
gái mỉm cười.

Nhưng Ngụy Nguy lập tức nhìn sang chỗ khác và bước nhanh như

bỏ trốn.

Ra đến đường cái, khung cảnh bỗng nhộn nhịp hẳn lên. Đối diện

với dòng xe cộ và dòng người đông như mắc cửi, Ngụy Nguy lại có cảm
giác lạnh buốt thấu xương. Không hẳn là tại cô mặc quần áo quá phong
phanh, mà chủ yếu là vì bé gái đứng ở ban công mà cô nhìn thấy lúc nãy.

Ngụy Nguy nhận ra bé gái có khuôn mặt ửng đỏ như trái táo là do

vết năm ngón tay còn hằn rất rõ trên mặt.

Cô không thể và cũng không có thì giờ để quan tâm đế nỗi buồn

của bé gái ấy.

Bệnh viện thuộc Sở công an.

Ở cửa buồng bệnh cuối cùng trên tầng 3. Anh cảnh sát canh cửa né

người nhường lối cho một nữ nhân viên y tế đẩy chiếc xe nhỏ vào buồng
bệnh.

Cô ta mặc đồng phục hộ lý màu xanh da trời, tay áo xắn lên cao.

Mũ và khẩu trang bịt kín khuôn mặt, chỉ để hở ra đôi mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.