TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2452

Châu Chí Siêu đã "hiểu lầm" Ngụy Nguy, cho nên anh ta nhanh

nhẹn ngả lưng ghế xe xuống cho bằng phẳng, rồi định cởi quần áo…

"Không ngờ bác sĩ Ngụy Nguy…" Châu Chí Siêu đưa tay ra kéo

Ngụy Nguy, "…lại thích kiểu này."

Ngụy Nguy gạt tay Siêu ra, ánh mắt cô vẫn không rời con đường

kia.

"Về nhà, rồi hãy hay."

Châu Chí Siêu bị tẽn tò, đành nằm dài trên đệm xe nghe đài vậy.

Chưa đến nửa giờ sau, anh ta đã ngáy o o.

Đêm dần về khuya, nhiệt độ cũng dần xuống thấp. Khuôn mặt

trắng trẻo của Ngụy Nguy dần chuyển sang tím tái, chóp mũi thì tấy đỏ.
Ngoài cửa kính xe, sương mù mờ mịt, Ngụy Nguy thỉnh thoảng cầm
khăn lau lau một mảng kính để dễ nhìn ra ngoài.

Châu Chí Siêu đang ngủ say, thỉnh thoảng giở mình và kéo áo cho

chặt hơn.

Ngụy Nguy không mong anh ta tỉnh dậy, cô cũng không thể bật

điều hòa để sưởi ấm, vì e tiếng động cơ xe sẽ vang rất rõ ở nơi bãi hoang
trống trải này.

Cô cần ẩn nấp an toàn, để cùng gã đàn ông đang ngủ say này chờ

đợi cái thời khắc cần thiết.

Cho đến nửa đêm, thì nhìn thấy chiếc xe Jieda màu trắng từ phía

xa xa phóng về, rồi đỗ trước cửa quán cà phê. Ngụy Nguy lập tức thấy
căng thẳng, cô nín thở, áp mũi vào cửa kính, ngồi bất động theo dõi
chiếc xe ấy. Nhưng chỉ thấy một mình Giang Á từ trong xe bước ra,
trông anh ta có vẻ không vui. Giang Á mạnh tay đóng sập cửa xe lại, rồi
mở cửa cuốn của cửa hàng chui vào.

Ngụy Nguy khẽ thở ra một hơi, ô kính trước mặt mờ hẳn đi. Cô

lặng lẽ đặt cái chai nhỏ vẫn cầm từ nãy xuống, đưa tay lên khởi động xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.