TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2679

giẫm chân trên mặt đất đầy tàn lửa và xác pháo, bước đi vội vã, cậu đi
thẳng đến một cửa hàng tạp hóa mở cửa 24/24h ở gần đó.

Cô nhân viên bán hàng không hề thấy lạ lẫm về vị khách đến mua

đồ vào lúc đêm khuya, chỉ là những món hàng mà cậu mua khiến cho
người ta ngạc nhiên. Nhìn cậu thanh niên xem ngắm chọn lựa trên giá
hàng, cuối cùng lấy một bộ quần áo lót và tất nam màu đỏ. Cô gái bĩu
môi, nghĩ bụng anh chàng này thật vô tâm, chắc là quên cả năm tuổi của
bố.

Trên đường rất ít người qua lại, xe taxi còn chở khách cũng không

nhiều. Ngụy Quýnh đi đến hơn một cây số mới gọi được taxi. Sau khi lên
xe, sự hưng phấn trong lòng cậu vẫn không hề vợi bớt. Mấy lần lấy điện
thoại di động ra, cuối cùng vẫn bỏ vào. Cậu còn chưa gửi tin nhắn chúc
tết qua Wechat cho lão Kỷ, định mang đến cho ông cụ một niềm vui bất
ngờ.

Trong cái đêm cô đơn này.

Khi đến viện Kính lão đã là 2 giờ sáng. Ngụy Quýnh xuống xe,

nhìn trong sân sáng rực ánh đèn, trong lòng nghĩ, lão Kỷ, ông đừng có
ngủ rồi nhé.

Khẽ đẩy cánh cổng, không thấy hé ra tí nào. Ngụy Quýnh nhìn

cánh cổng sắt cao hơn hai mét và bức tường bao ngoài viện, ngẫm nghĩ
giây lát, cuối cùng vẫn từ bỏ ý định leo tường vào trong viện, thôi cứ gõ
cửa vậy.

Đợi đến gần mười phút, mới thấy nhân viên bảo vệ loạng choạng

bước ra từ phòng trực.

“Ai thế, đêm hôm thế này?”

Ánh đèn pin rọi thẳng lên mặt Ngụy Quýnh, cậu vô thức đưa tay

che luồng ánh sáng, khẽ đáp một câu: “Cháu.”

“Cậu là ai hả?” Nhân viên bảo vệ rõ ràng là rất bực mình, “Muộn

thế này rồi, làm gì hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.